ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2190

Đối với gương mặt Vô Ngân co giật, Hiên Viên Diễm tràn đầy vui

sướng, buông lỏng bàn tay che miệng Thượng Quan Ngưng Nguyệt ra,
dieendaanleequuydonn miệng nở nụ cười nói: “Vô Ngân à, sau này ở lâu
ngươi sẽ biết, đối với một một chuyện mà Nguyệt nhi chỉ hiểu sơ thôi, đều
làm người tự ti đấy!”

Nghe thấy lời Hiên Viên Diễm cảm khái, gương mặt Vô Ngân co giật

đến tận trán: “Xin hỏi, nương tử thân yêu của ngươi không phải là người
đúng không?”

Hiên Viên Diễm cong lên, hai vai nhún nhún nói: “Bị vô số thứ hiểu

sơ của Nguyệt làm ta kinh ngạc mấy lần, cảm thấy chắc Nguyệt nhi là thần
rồi!”

Cuộc đối thoại giữa Hiên Viên Diễm và Vô Ngân vừa dứt, binh sĩ ba

nước ở sườn núi và chân núi phát ra từng tiếng reo hò kích động.

“Mau nhìn, bồ câu tới, bồ câu tới rồi!”

“Lần này, nhất định có thư nhà của ta, nhất định!”

“Cũng sẽ nhất định có thư nhà của ta, sau khi ta dùng bữa sáng xong,

vẫn một mực yên lặng cầu khẩn đấy.”

“Hai ngươi chơi cờ tiếp đi, ta đây là thần, nên đi phát thư nhà rồi!”

Bị đối thoại giữa Hiên Viên Diễm và Vô Ngân trêu tức, Thượng Quan

Ngưng Nguyệt hỗn loạn trong gió, da.nlze.qu;ydo/nn đôi môi anh đào
quăng ra một câu nói, rồi bóng dáng màu tím bỗng chốc vọt về phía đỉnh
núi.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt đến được đỉnh núi, ngón tay đưa về bên

môi, một tiếng huýt sáo vang lên, tám trăm con chim bồ câu đồng loạt hạ
xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.