ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 2199

già ta sẵn có may mắn được gặp ân nhân, sao có thể không quỳ xuống tạ ơn
với ngài?"

Tựa như sợ ân nhân trước mắt đột nhiên biến mất, bà lão nắm chặt tay

Trưởng lão, sắc mặt chân thật nói: "Như vậy, con ta là kẻ vong ơn, nên bị
thiên lôi đánh."

"Mẫu thân, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?" Địch tướng quân vội vàng

tìm hiểu tình hình, bổ nhào đến trước mặt bà lão, kéo vạt áo bà: "Người
mau nói cho hài nhi biết đi."

-

Bà lão vừa nắm cánh tay Trưởng lão, vừa kể chân tướng cho Địch

tướng quân. Hóa ra Địch tướng quân tuy có phủ của mình, nhưng vì hàng
năm hắn đều ở quân doanh, cơ bản chưa từng vào ở trong phủ, cho nên
người trong nhà hắn cũng không muốn vào trong phủ tướng quân ở, mà
muốn ở lại thôn xóm quen thuộc gắn bó với mình từ nhỏ, cùng các thôn dân
tương thân tương ái tạo nên cuộc sống hòa thuận.

Năm năm trước, không lâu sau khi Địch tướng quân rời khỏi thôn --

Thôn của hắn xảy ra một trận ôn dịch kinh khủng, không những khiến gia
cầm trong thôn chết hết mà còn làm đa số người trong thôn bị đe dọa tính
mạng. Số ít ngườinhiễm dịch bệnh vẫn có thể đi lại thì dìu dắt nhau đi tới
nha huyện, hi vọng quan huyện có thể tới thôn xem xét, sau đó phái người
đến chữa trị. Ban đầu quan huyện cũng phái mấy tên nha y (*) đi xem xét.
Nhưng theo mấy nha y báo lại, nói ôn dịch thực sự quá nghiệm trọng nên
không thể ngăn cản -- Tên quan huyện khốn kiếp sợ ôn dịch tràn lan nên
điều động một đám nha sai vây chặt thôn, không cho bất cứ ai ra khỏi đó.
Sau đó, hắn còn phóng hỏa đốt thôn, nói chỉ cần thiêu chết những người
nhiễm bệnh thì có thể ngăn cản ôn dịch lan ra.

[(*) Nha y: thầy thuốc trong nha huyện.]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.