ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 315

"Vậy thì vất vả Nguyệt nhi a?" Hai tròng mắt Hiên Viên Diễm đầy ắp

ý cười, đem tờ giấy trả lại cho Thượng Quan Ngưng Nguyệt.

"Có thể phá hủy tự tin của Dạ Dật Phong, chính là lạc thú của ta. Cho

nên, vất vả có gì đáng ngại a?" Thượng Quan Ngưng Nguyệt hơi nhíu mi, ý
cười trong mắt vô cùng yêu dã.

Nắm chặt tờ giấy Hiên Viên Diễm đưa trong tay, Thượng Quan Ngưng

Nguyệt dõi mắt về phía cửa, mở miệng nói: "Quản gia, đem đồ ăn đưa vào
đi, Diễm đói bụng."

"Vâng, vương phi." Quản gia cung kính đáp, xoay người tiến vào, đem

đồ ăn bày lên mặt bàn, tiếp thức thời lui ra ngoài.

"Diễm, ăn cơm đi. Nhớ kỹ, về sau không được lại để cho mình đói

bụng." Thượng Quan Ngưng Nguyệt chọc chọc lồng ngực Hiên Viên Diễm,
biểu tình nghiêm túc nói. Người này, sáng sớm rời phủ không ăn điểm tâm,
tối về phủ cơm chiều cũng không ăn, hắn cho rằng mình là người sắt à?

"Tuân mệnh." Hiên Viên Diễm lớn tiếng đáp.

Đem thân hình Thượng Quan Ngưng Nguyệt từ trên đùi dời đi, ôm

ngồi ở trên nhuyễn tháp, hai mắt Hiên Viên Diễm cười đến thỏa mãn đi tới
cạnh bàn. Cảm giác được Nguyệt nhi quan tâm thật rất hạnh phúc a, hắn
quyết định, về sau thường thường đói bụng, làm Nguyệt nhi đau lòng vì
mình nhiều hơn.

Hiên Viên Diễm ngồi xuống bên bàn, vùi đầu ngoan ngoãn ăn xong

bữa tối. Môi đỏ mọng nhấm nháp đồ ăn, mùi rượu thơm ngát, trong lòng
yên lặng hưởng thụ niềm hạnh phúc nho nhỏ khi có kiều thê làm bạn.

Mà Thượng Quan Ngưng Nguyệt ở Ảo Ảnh Cung ăn no mới hồi phủ,

lúc này lười biếng nằm trên nhuyễn tháp, ngón tay mềm nhẹ vuốt ve tờ
giấy, nghiên cứu phương pháp làm hiện chữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.