ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 316

Gió đêm nhẹ nhàng phất qua, không khí nhẹ nhàng di động. Ánh trăng

bạc cùng ánh nến đỏ hòa quyện vào nhau, chiếu sáng phòng ngủ đầy ắp
tình nồng, tạo nên phong cảnh như thi như họa, như mộng như ảo.

Cùng lúc đó, trong một phòng ngủ --

Dạ Dật Phong đang đứng ở trước bàn, ngón tay dài nhỏ di động,

thưởng thức ly rượu trong suốt, tiếp hắn rũ mắt đưa ly rượu nên miệng
uống. Sao đó, hai tròng mắt lại nhìn về phía mặt bàn, ánh mắt thâm thúy
xem xét sáu mươi viên xúc xắc trên bàn.

Hắn đã suy nghĩ hơn nửa canh giờ, cuối cùng đưa ra đáp án là: để hắn

đem sáu mươi viên xúc xắc thành bột phấn thực dễ dàng, nhưng để làm cho
sáu mươi viên xúc xắc xếp thành một hàng, hơn nữa điểm số đều là giống
nhau, chỉ sợ cả đời này hắn cũng không làm được.

Cái này căn bản không phải năng lực của con người có thể hoàn thành

a, Thượng Quan Ngưng Nguyệt a Thượng Quan Ngưng Nguyệt, chẳng lẽ
ngươi còn biết yêu pháp? Rũ mắt, lại rót một ly rượu, tiếp Dạ Dật Phong
ngửa người ra sau, nằm lên xích đu ở sau lưng.

Nha đầu kia, không chỉ có chiêu số võ công quỷ dị khó lường, thủ

pháp hạ độc xuất thần nhập hóa, mà ngay cả kỹ xảo che dấu cũng làm
người ta khó mà suy xét.

Hôm nay, Thượng Quan Ngưng Nguyệt mang theo hai tên thuộc hạ

vừa rút lui khỏi sòng bạc, hắn liền lặng lẽ theo đuôi. Nhưng mà, lúc hắn đi
theo, chỉ là không cẩn thận nháy mắt nhiều vài cái, hắn thế nhưng đã bị mất
dấu Thượng Quan Ngưng Nguyệt cùng hai gã thuộc hạ của nàng. Hắn đến
bây giờ vẫn không hiểu, hắn rốt cuộc là như thế nào bị mất dấu đây?

"Thượng Quan Ngưng Nguyệt a Thượng Quan Ngưng Nguyệt, ta hiện

tại rất hứng thú với một thân bản lĩnh không thể tưởng tượng nổi của ngươi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.