ĐẶC CÔNG TÀ PHI - Trang 605

"Được, ta chờ." Dạ Dật Phong bỗng chốc đem viên thuốc nhỏ màu

trắng bỏ vào trong tay áo, môi mỏng cùng lúc chậm rãi nói, tròng mắt đen
thả ra ánh sáng ảm đạm. Lời nói vô cùng tự tin này của Thượng Quan
Ngưng Nguyệt, làm phong thái vương giả mà hắn vất vả lắm mới lấy lại
được, trong nháy mắt biến mất lần nữa không còn sót lại chút gì.

"Như vậy, ta liền không tiễn a?" Tay ngọc của Thượng Quan Ngưng

Nguyệt lười biếng hướng về vị trí các tinh binh của Thương Nguyệt quốc
đang đứng, ánh mắt giống như phủi hạt bụi tầm thường về phía Dạ Dật
Phong.

Thân thể Dạ Dật Phong đột nhiên cứng ngắc, đáy mắt chứa sóng lớn

tối tăm quét một vòng qua Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Hành động và ánh
mắt của nàng cực kỳ rõ ràng, ý tứ hết sức khinh thường là: nhanh chóng
mang theo nhóm tinh binh con kiến của ngươi rút lui khỏi sườn núi trở về
Thương Nguyệt quốc đi, lãnh thổ Long Diệu Hoàng triều ta không thích
hợp cho những con kiến ở lại.

Nhìn sự sắc bén trong mắt phượng xinh đẹp của nàng, ngắm ngọc

nhan của nàng được điểm lên nụ cười yêu mị, cảm nhận hơi thở yêu dã bức
người từ nàng, Dạ Dật Phong chợt ghen tỵ sâu sắc.

Trên thế gian vô số đóa hoa tươi ở khắp nơi, vì sao lại chỉ một mình

Hiên Viên Diễm đoạt được đóa hoa tươi kiêu ngạo nhất đây? Ghét Long
Diệu Hoàng triều, ghét Hiên Viên Diễm, ghét. . . Thượng Quan Ngưng
Nguyệt!

Vẻ mặt Dạ Dật Phong rất không tự nhiên phe phẩy quạt trúc trong tay,

dời bước đến chỗ các tinh binh Thương Nguyệt đang đứng. Hai mắt lạnh
nhạt có chút chán chường quét qua các tinh binh Thương Nguyệt quốc, Dạ
Dật Phong tức giận lạnh lùng nói: "Rút về nước."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.