ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 163

xuống giọng nói của Abutalíp:

- Ai lại cắt thế? Quặt đầu ngỗng vào phia khác. Sao, anh không biết

Mécka ở phía nào à?

Nhưng kết quả là tôi đã hoàn thành nhiệm vụ không tồi lắm, thậm chí

cuối cùng lại được Abutalíp tán thưởng nữa.

Abutalíp bắc nồi lên bếp và nấu nướng rất lâu. Lúc này tôi quan sát kỹ

hơn căn nhà của ông. Tuy nhà thơ già đã chuyển từ căn nhà hầm lên đây,
nhưng tất cả lối sống dưới nhà hầm, kể từ cái nồi cũ kỹ đến những thói
quen, ông đã mang theo lên đây. Trong nhà không có một cái ghế, cái bàn
nào, không có tủ, giường, không có một thứ đồ gỗ nào.

- Bác làm thơ ở chỗ nào hả bác?

- Trong căn nhà này tôi chưa viết được bài thơ nào ra hồn cả. Hồi mới

đầu, tôi phải đến căn nhà hầm cũ mà viết, nhưng bây giờ người ta đã cho
một họa sĩ lấy làm xưởng vẽ. Nói có trời chứng giám, thậm chí ở đây tôi
kém ngủ hơn ở chỗ nhà hầm. Ở đấy tiền tôi phải tiêu ít hơn, thời giờ lại có
nhiều hơn. Người ta cũng không đến nỗi làm tôi phát ngấy nhiều như ở đây.
Ở đấy ít ai ghé đến thăm tôi. Nói cho đúng thì ở đấy không được trông thấy
biển. Còn bây giờ thì biển lúc nào cũng hiện ra trước mặt ông già Abutalíp.

Ông nhìn rất lâu ra biển Caxpie lúc này đang cuồn cuộn những con sóng

mầu xanh tung bọt trắng. Tôi không muốn cắt ngang dòng suy nghĩ của
ông, và chúng tôi cùng im lặng. Sau đó Abutalíp lại nói:

- Tôi sẽ kể cho anh nghe, anh Raxun ạ, về hai ngày trong đời tôi: ngày

vui nhất và ngày buồn nhất.

Bác kể đi.

- Anh Raxun, anh thấy đấy, ngày vui trong đời tôi tất nhiên là không ít.

Được tặng huân chương Tôi cũng vui; được cấp giấy phân phối nhà - Tôi
cũng vui; hồi năm 20, Hồng quân cấp cho tôi một con ngựa chiến - Tôi
cũng vui. Tôi đã cùng đi với Hồng quân, là người thổi kèn của đơn vị, và
trên đường chiến đấu, con ngựa của tôi đi sát bên ngựa của người chỉ huy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.