ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 209

LÀM VIỆC

Ai tưởng việc chúng ta là mật ngọt

Hãy thử đến ở Kubatri một ngày

Lời ghi trên sản phẩm vùng Kubatri

Tôi như người nô lệ của thơ mình

Đổ mồ hôi suốt ngày, còng lưng phục vụ

Nhưng những câu thơ dường như chưa thấy đủ.

Nửa đêm còn dựng dậy, chẳng cho yên.

Tôi như người kéo xe. Bánh xe lăn bất tận,

Hai càng xe luôn thúc ở hai sườn.

Mà hàng hóa chở mỗi ngày thêm nặng,

Suốt một đời trói buộc chẳng hề buông!

Câu chuyện này xảy ra đã lâu, nhưng bây giờ tôi vẫn nhớ mồn một như

nó mới xảy ra hôm qua.

Tôi đã từng mô tả chuyện này trong một truyện thơ, nhưng không thể

không nhắc lại ở đây.

Là con trai chưa ai biết tới của nhà thơ Gamzát, tôi rời làng quê ra đi, mới

đâu tới Makhátkala, sau đó lên Matxcơva. Năm tháng trôi qua. Tôi tốt
nghiệp Đại học văn học, xuất bản mười tập thơ. Một tập thơ được tặng Giải
thưởng Xtalin. Tôi đã cưới vợ. Nói tóm lại là đã trở thành nhà thơ Raxun
Gamzatốp. Lúc đó, tôi quyết định trở về thăm làng lần nữa.

Mấy ngày liền tôi đi khắp chốn, nơi tôi đã chạy chơi hồi nhỏ, tôi nhìn

những vách núi, những hang sâu, nói chuyện với mọi người, lắng nghe suối
reo, im lặng ngồi trong nghĩa địa và đi lang thang ngoài đồng.

Ở Mỹ, trong nhà máy Ford, tôi nhìn thấy quả núi nhỏ chuyên dùng để thử

xe trước khi xuất xưởng. Đối với nhà văn, quả núi kiểm tra phải là nơi anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.