ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 297

Khi nâng cốc rượu, chính chúng ra cũng nói:

Hai cội rễ của đời, bếp lò và nguồn nước

Ai ngợi ca hết ý tình, đã đủ đáng nêu danh

Nhưng quang vinh gấp ba, nếu ai lần đầu đánh lửa

Quanh vinh gấp ba, nếu ai khơi ra mạch nước dưới chân mình!

Các bậc giả cả miền núi thường hỏi người trẻ tuồi:

- Cháu đã bao giờ thấy lửa trong đời chưa, cháu đã từng vượt qua nó
chưa?
- Cháu đã lao bào đấy như lao xuống nước.
- Được rồi, thế cháu có biết thế nào là được giá băng, cháu đã bao giờ lao
xuống nước đó chưa?
- Cháu đã lao xuống đấy, như lao vào lửa
- Vậy thì cháu đã là người lớn rồi đấy. Thắng ngựa vào ta đưa cháu lên
núi
Khi cãi nhau, người dân vùng cao nói với người khác:
- Chẳng lẽ khói trên mái nhà tôi ít hơn khói nhà anh hay sao? Tôi đã bao
giờ phải xin nước nhà ai đâu?
- Nếu anh nghĩ như thế thì hãy cùng tôi đến vách đá kia, ở đấy ta sẽ nói
chuyện thẳng thừng với nhau.
Tôi đã từng thấy nhiều lần hàng chữ viết ngoài cửa nhà: “Lửa trong lò
đang cháy, xin mời khách vào”. Thật tiếc rằng ở miền Đaghextan không có
một cổng chào nào thật lớn, trên đó có thể ghi dòng chữ: “Lửa trong lò đang
cháy, xin mời khách vào”.
Ngọn lửa đang cháy thật. Không phải để mua vui, không phải để nói lời
hoa mỹ, chúng tôi mời các bạn: “Xin đừng ngại ngùng chi, các bạn cứ vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.