ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 306

- Người thế nào, hỡi Đaghextan?

- Ta nhỏ lắm, có thể đặt trong lòng bàn tay

- Người tới đâu đấy, hỡi Đaghextan?

- Ta muốn đi tìm cái gì đẹp hơn nữa chứ!

Những người trẻ tuổi đã hát đối đáp với nhau như vậy. Đôi khi tôi cảm
thấy dường như tất cả các các cuốn sách của tôi cũng đều chứa đựng những
lời đối đáp, những câu hỏi, câu trả lời như vậy. Chỉ có điều là không có cô
gái nào ngồi trên ghế để tôi có thể đi vòng quanh đó. Tôi tự hỏi mình, rồi lại
tự trả lời cho mình. Cũng chẳng có ai mang sừng rượu đến thưởng tôi, mỗi
khi trả lời đạt một câu nào đó.

- Người ở đâu, hỡi Đaghextan?

- Ta ở nơi những người dân ta ở

- Thế những người dân ấy ở đâu?

- Chao, bây giờ thì ở đâu lại không có họ?

- Thế giới là cả một cái mâm lớn mà người thì chỉ là một cái thìa

nhỏ xíu. Chẳng phải là quá nhỏ so với cái mâm như vậy sao?

Nhưng chính mẹ tôi đã thường hay nói là cái miện nhỏ có thể nói ra lời to
tát.
Chính bố tôi đã thường nói là cây nhỏ có thể làm đẹp cả khu vườn lớn.
Còn chính Samin thì đã nói rằng viên đạn nhỏ xuyên thủng con tàu lớn.
và chính tôi chẳng đã từng viết trong thơ rằng trái tim nhỏ chứa đựng thế
giới bao la và cả tình yêu lớn đó sao?

- Tại sao lúc nâng cốc, bao giờ anh cũng nói “Chúc mọi điều tốt

đẹp?!”

- Vì chính ta cũng đang đi tìm điều gì tốt đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.