ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 345

Người Nhật Bản gắn niềm vui và nỗi buồn, chia ly và hội ngộ, mơ ước và
hồi tưởng thân thiết của mình với cảnh đàn sếu bay, nhất là khi đàn sếu bay
qua núi Phú Sỹ.
Tôi cũng yêu loài sếu. Nhưng khi người Nhật Bản hỏi loài chim nào tôi
thích nhất và tôi gọi tên loài chim ưng thì họ đã không tán đồng.
Thật ra, ít lâu sau, khi đô vật Ali Aliép đoạt danh hiệu vô địch thế giới
trong cuộc thi đấu ở Tôkyô thì một bạn Nhật Bản đã nói với tôi:

- Chim ưng của các anh cũng khá đấy chứ, thật đúng không phải

loài chim xoàng!

Tôi có kể lại cho dân làng miền cao nghe trận giao đấu trên bầu trời Thổ
Nhĩ Kỳ giữa chim ưng và cò. Khi tôi nói rằng kết cục trận đấu, chim ưng bị
thua, thì dân làng đều ngơ ngác không hiểu nổi, thậm chí có người còn bực
tức. Họ không muốn tin vào lời kể của toi. Nhưng mà chuyện gì đã xảy ra
quả thật đã xảy ra.
- Anh nói không đúng đâu. Raxun ạ, - cuối cùnh một người dân trong bọn
nói. -Chim ưng chắc chắn là không thua trận, chẳng qua là chịu chết cả mà
thôi. Nhưng mà đó lại là chuyện khác hoàn toàn.
Tôi có một người bạn lừng danh là Ăcmetha Xuntan, hai lần Anh hùng
Liên Xô. Bố anh là người Đaghextan còn mẹ là người Tácta. Anh sống ở
Matxcơva. Người Đaghextan nhận anh là anh hùng của mình, người Tácta
cũng vậy!
- Thế thì anh là của ai? - có lần tôi hỏi
- Tôi không phải là anh hùng của Tácta, cũng chẳng phải của Đaghextan
-Ăcmetha trả lời. - Tôi là Anh hùng Liên Xô. Còn con ai ư? Con của cha và
mẹ. Chẳng lẽ lại có thể tách riêng cha và mẹ được sao? Tôi là một con
người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.