ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 421

Đaghextan. Ông đã đến trường Đại học tổng hợp, nơi các chàng trai và cô
gái vùng cao đang theo học ở 15 khoa khác nhau. Buổi tối, chúng tôi cùng
đi với các nhà hát quốc gia Avar, Trong nhà hát mang tên một người Avar,
các khán giả Avar đã xem vở kịch do một tác giả Avar viết về một phụ nữ
Avar. Đó là vở kịch “Ankhin Marin” của Gatgi Zalốp. Khi nữ nghệ sỹ nhân
dân nước Liên bang cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô viết Nga là Patimat
Khizrôeva cất tiếng hát trên sân khấu bài hát Avar cổ bài ca của nàng Maria,
thì vị khách của tôi đã không nén nổi xúc động, đôi mắt ông ươn ướt.
Ra ngoài quảng trường, ông đứng lại rất lâu trước tượng đài kỷ niệm
Lênin. Sau đó ông chợt nói:
- Có phải tôi đang sống trong mơ không?
- Ông hãy kể lại giấc mơ đó cho những người Avar ở Thổ Nhĩ Kỳ.
- Họ sẽ không tin đâu. Chính tôi cũng không tin nếu không tự thấy tất cả
bằng chính mắt mình.
Abutalíp đã nói thế này: “Lần đầu tiên, tôi lấy một cây sậy, làm nên ống
sáo và đưa lên miệng thổi. Tiếng sáo của tôi khắp làng đã nghe. Sau đó tôi
lấy một cành cây, khoét thành chiếc tiêu và thổi một bài hát khác. Nhiều
người bên kia núi đã nghe thấy điệu nhạc của tôi. Rồi tôi lại lấy thân cây
làm nên cây kèn zurna, thì cả Đaghextan đã nghe thấy tiếng kèn ấy. Sau đó
tôi lấy cây bút chì nhỏ và viết bài thơ lên trang giấy trắng. Bài thơ đã bay xa
ra ngoài xứ Đaghextan”.

Vậy là một lần nữa, cảm ơn ông nhé, hỡi vị sứ giả phân phát tiếng nói,

cảm ơn ông đã không bỏ qua miền núi, làng mạc và những tấm lòng của
chúng tôi.
Cũng xin cảm ơn tất cả các bạn, những cai đã hát và suy nghĩ bằng tiếng
mẹ đẻ của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.