ĐAGHEXTAN CỦA TÔI - Trang 44

Nhưng độc giả không phải là con trẻ mà có thể đánh lừa, an ủi, và tôi

cũng không phải diễn viên đeo dao bằng bìa, cho dù chiếc bao đó là thật,
được mạ vàng hẳn hoi.

Tất nhiên, cần có cả bao nữa - không có bao thì dao sẽ gỉ. Và nếu có bao

đẹp thì cũng tốt;

Tất nhiên, khi chàng kỵ sĩ trở về với vật quý thì vợ anh ta sẽ choàng lên

cổ ngựa tấm khăn lụa;

Tất nhiên, đối với ý nghĩ sắc sảo nhất thì ngôn ngữ cùn mòn chẳng khác

gì chó sói với cừu non;

Tất nhiên, ngay cả cỗ xe tốt nhất cũng có thể bị long ra trên đường xấu,

và thậm chí có thể đổ kềnh xuống vực;

Tất nhiên, không thể làm đẹp con ngựa bằng cách đặt lên lưng nó giá

ngồi của con lừa, còn lừa thì không thể thích họp với bộ yên cương của con
tuấn mã.

Đến đây, tôi xin kể cho các bạn nghe câu chuyện về một người Bankhar

và con ngựa xoàng của anh ta.

Câu chuyện về một người Bankhar và con ngựa xoàng của anh ta. Một

người Bankhar đặt lên lưng con ngựa khốn khổ của mình đủ các thứ lọ,
bình, bát đĩa và đi bán rong khắp các làng.

Hôm ấy, ở một làng người Avar có tổ chức hội đua ngựa. Các chàng kỵ sĩ

hăng máu đem tới đây những con tuấn mã còn hăng máu hơn, Các kỵ sĩ đều
lừng danh, ngựa cũng lừng danh. Các kỵ sĩ trông rất đẹp và cân đối, và
ngựa của họ còn đẹp và cân đối hơn. Đôi mất các kỵ sĩ lộ đầy vẻ dũng cảm,
hăng hái, mắt ngựa thì tỏ ra nôn nóng.

Các chàng kỵ sĩ bắt đầu xếp thành hàng thì bất chợt có anh lái buôn hiền

lành cưỡi con ngựa xoàng xĩnh đi vào bãi rộng, vẻ mặt người Bankhar trông
ngái ngủ, còn ngựa của anh thì dường như vừa đi vừa ngủ. Đám kỵ sĩ trẻ
tuổi cười phá lên, trêu chọc anh lái buôn.

- Vào đây thi với chúng tôi nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.