ĐẠI ĐƯỜNG TỬU ĐỒ - Trang 14

Nếu lão không tự nói ra thân phận, sẽ chẳng ai có thể nghĩ lão già trông

giống như một văn sĩ lạnh lùng này lại liên quan tới “Mạnh Ngọc Hồ” đỉnh
đỉnh đại danh.

Nghe mọi người kinh ngạc và khe khẽ thì thào, Tiêu Duệ tự nhiên tỉnh

ngộ, không ngờ đây chính là người ủ ra loại rượu Ngọc Hồ Xuân nổi tiếng
của Lạc Dương. Hắn tò mò đánh giá Mạnh Sưởng, thầm nghĩ một chuyên
gia làm rượu sao lại ăn mặc như thế này, trông chẳng có vẻ gì là một tửu
công mà như một lão tú tài thi rớt nhiều năm vậy.

Dương Hoa vội vàng chạy tới thi lễ thật sâu:

- Mạnh tiên sinh giá lâm tiểu điếm, thật vẻ vang cho tiểu điếm của kẻ

hèn này. Gã bị thịt kia chỉ nói lung tung, xin tiên sinh đừng để ý.

- Đúng đấy, đúng đấy.

Vài tửu khách cũng phụ họa.

Xét về thân phận, Dương Huyền, cha của Dương Hoa, đã từng làm

quan, mà bản thân Dương Hoa cũng là sĩ tử có học, Mạnh Sưởng chỉ là một
tửu công phố phường, lẽ ra Dương Hoa không cần phải thi lễ như vậy.
Nhưng Mạnh Sưởng làm việc quái dị, làm ra Ngọc Hồ Xuân với số lượng
rất ít, chỉ cung cấp cho một vài tửu quán và cửa hàng, còn tửu quán của
Dương gia này đúng là dựa vào chuyên doanh Ngọc Hồ Xuân mới có nhiều
lợi nhuận như vậy, cho nên Mạnh Sưởng tương đương với thần tài của
Dương gia, không thể đắc tội. Thấy Mạnh Sưởng ăn mặc như văn nhân,
Dương Hoa liền thuận thế hô một tiếng tiên sinh.

Nhưng Mạnh Sưởng thật đúng là một quái nhân, không chút động tâm

với việc thi lễ của Dương Hoa, thậm chí còn không thèm liếc hắn một cái,
chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Duệ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.