ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1332

Sở Lăng Thường gật đầu, giải thích của sư huynh cũng không phải

không có đạo lý. Suy nghĩ một chút, nàng liền nói ra lo âu đang thường trực
trong lòng mấy ngày nay, “Sư huynh, mấy ngày trước đây muội vô tình
gieo quẻ, không ngờ lại tính ra một chuyện ngoài dự liệu. Đó là chuyện mà
ngay cả lúc trước khi sư phụ cải mệnh cũng đã từng xuất hiện. Muội thật sự
không hiểu.”

“Muội xem được chuyện gì?” Dạ Nhai Tích nhẹ giọng hỏi.

Gương mặt Sở Lăng Thường lộ rõ vẻ nghiêm trọng, nhìn Dạ Nhai Tích

nhấn mạnh từng lời, “Vận mệnh của Đại Hán!”

Dạ Nhai Tích hơi sững người, “Lăng Thường, muội quên sư phụ dạy gì

rồi sao?”

Hàn Thiền Tử khi còn sống đã từng nói với nàng, không phải là lúc vạn

bất đắc dĩ hoặc triều đình lâm vào cảnh khốn cùng, không thể tùy tiện đoán
trước vận nước. Số mệnh là chuyện đã được định từ sớm, biết càng nhiều,
tâm tư sẽ càng trở nên tham lam, gặp may mắn liền muốn ngồi không tọa
hưởng, gặp tai nạn lại tự dằn vặt mình rồi không có ý chí phấn đấu. Nhân
định thắng thiên cùng số mạng an bài vốn là chuyện rất mâu thuẫn. Cho
nên người thông hiểu số mệnh không thể không hiểu chuyện này và càng
không muốn để các học trò của mình trở thành nạn nhân. Cho nên Hàn
Thiền Tử không hy vọng Sở Lăng Thường sẽ xem trước vận nước.

Sao nàng lại không hiểu dụng tâm của sư phụ chứ? Lòng người vốn là

ích kỷ, tựa như sư phụ vậy. Người thương yêu đồ nhi, cho dù biết thiên
mệnh khó phạm nhưng tại thời điểm mấu chốt chẳng phải vẫn vì nàng
nghịch thiên cải mệnh đó sao?

Nơi ngực Sở Lăng Thường chợt dâng lên chút cảm giác khó chịu. Ngay

cả sư phụ cũng không thể tránh khỏi số mạng thì sao nàng có thể chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.