ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1357

làm gì mà rắc rối như vậy?”

“À…” Thanh Tụ ngượng ngùng cười rồi ngồi xuống bên cạnh Hổ Mạc,

“Dĩ nhiên phải băng bó kỹ một chút. Ngươi cố nhẫn nại mấy ngày, vết
thương khỏi thì sẽ có thể động dậy như cũ.”

Đến lúc này, Hổ Mạc cũng không có cách nào chịu được một tầng băng

gạc quấn dày trên cổ, chưa kịp đợi Thanh Tụ nói xong, hắn đã đưa tay
muốn gỡ băng ra.

“Này, ngươi định làm gì?” Thanh Tụ giật mình hỏi.

Hổ Mạc cũng không trả lời, chỉ tiếp tục động tác của mình.

“Không được bỏ ra!” Thanh Tụ liền giơ tay nắm chặt lấy cố tay Hổ

Mạc, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập sự không vui, “Ngươi sao lại khó chịu
như vậy? Ta vất vả băng bó vết thương cho ngươi cẩn thận thế, ngươi
không những không nói một câu cảm ơn, lại còn vô tình như vậy? Không
cho ngươi bỏ nó ra!”

Hổ Mạc chỉ cảm thấy bên tai vang lên tiếng ù ù, liền mạnh mẽ đẩy

Thanh Tụ qua một bên. Hắn cũng đang cảm thấy buồn bực muốn chết, vậy
mà nha đầu này còn buộc tội hắn. Nếu không phải lúc đó hắn phát bệnh
thần kinh đi ngăn cản cô ta thì sao có thể bị thương như vậy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.