ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1365

Ánh mắt Hách Liên Ngự Thuấn càng lúc càng trở nên u tối, ngọn lửa

trong cơ thể đã sớm bị nàng khơi lên, càng lúc càng bùng cháy dữ dội. Hắn
kéo bàn tay nhỏ bé của nàng ra, vừa muốn cúi đầu xuống…

“Ngự Thuấn…” Sở Lăng Thường biết hắn muốn làm gì, lí nhí kêu tên

của hắn, lại nhân dịp này nhỏ nhẹ hỏi lại lần nữa, “Còn không nói không
giận nữa sao?”

Đáy mắt Hách Liên Ngự Thuấn tràn ngập ý cười lấp lánh, đôi môi mỏng

kề sát vành tai nhỏ xinh của nàng, thì thầm, “Cho ta, ta sẽ hết giận!”

“Còn chưa được đâu!” Sở Lăng Thường bật cười vui vẻ, một tay ôm cổ

hắn, tay kia cầm lấy mấy tấm bản đồ trên bàn giơ lên trước mắt hắn, “Nếu
quả thật không tin lời của ta, sao còn xem bản đồ Trung Nguyên làm gì?”

Hách Liên Ngự Thuấn nghe vậy liền bật cười, “Nàng đã chuẩn bị trước

khi đến đây?”

“Chẳng phải là vì muốn chàng không giận nữa sao?” Sở Lăng Thường

yêu kiều nhìn hắn. Hách Liên Ngự Thuấn hít sâu một hơi, cứ thế này nếu
muốn hắn tập trung tinh lực thì thật sự khó khăn. Nhưng nhìn ra nét nghiêm
túc trong ánh mắt nàng, hắn khẽ gật đầu, “Nàng nói đi!”

Sở Lăng Thường cười nhẹ một tiếng, đưa ngón tay chạm nhẹ lên làn

môi hắn, “Chàng phải hứa không tức giận nữa mới được!”

“Được!” Hắn nhận lời.

Thấy hắn cam đoan, lúc này Sở Lăng Thường mới yên tâm, đem bản đồ

đặt qua một bên, nhìn hắn nghiêm túc nói, “Ngự Thuấn, chàng tin tưởng
vào số mệnh, vào những chuyện định mệnh đã an bài sao?”

Hách Liên Ngự Thuấn suy nghĩ một chút, “Số mạng là chuyện khó có

thể xác định, ta chỉ biết một chuyện là nhân định thắng thiên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.