ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1368

đất đai Bắc quốc lại không giống Trung Nguyên, cho dù là trồng trọt lương
thảo hay giao thông đều không thuận tiện bằng. Chỉ riêng các đường vận
chuyển lương thảo đã xa hơn Trung Nguyên rất nhiều. Phương Nam còn có
đường sông, đường biển nên những nơi bị thiên tai còn có thể dùng thuyền
chuyển vận. Nhưng Bắc quốc thì khác, chỉ có thể dùng ngựa làm phương
tiện duy nhất. Như thế vừa làm chậm trễ thời gian vừa hạn chế số lượng.
Hắn từng không dưới một lần nhắc nhở Thiền Vu về việc tăng cường khả
năng vận chuyển lương thảo nhưng đều thất bại.

Thấy vẻ mặt của Hách Liên Ngự Thuấn, Sở Lăng Thường biết rằng hắn

đã hiểu được sự lợi hại trong việc này. Nàng đi tới trước mặt hắn, giơ tay
khẽ xoa nhẹ lên mi tâm hắn cho giãn ra, nhẹ giọng nói, “Đây cũng là lo
lắng của chàng, không phải sao?”

“Ta lo lắng đâu phải chỉ những chuyện đó!” Giọng nói của Hách Liên

Ngự Thuấn trở nên cực kỳ nghiêm túc, cầm lấy bản đồ chỉ chỉ, “Nàng thấy
những chỗ này không? Những nước chư hầu này giờ đã quy thuận Đại Hán.
Hán Cao Tổ lập nên Đại Hán thì coi trọng phép vô vi, Văn Đế - Cảnh Đế
hai đời lại lấy đạo gia làm chủ đạo, nho gia, pháp gia làm hỗ trợ để vỗ về
an dân đồng thời chú trọng lễ nghĩa trí đức, hiến pháp cũng được tinh giản.
Mà Hung Nô, tuy đã cố gắng theo đuổi văn hóa Trung Nguyên, nhưng mọi
sự học hỏi đều không đâu vào đâu. Nhà Hán sáng tạo ra nhạc khí, còn có
giấy lụa, mà văn hóa Hung Nô lại chỉ dẫm chân tại chỗ bởi dân chúng
không mua nổi thứ xa xỉ đó mà bỏ qua việc học chữ. Thống nhất giang sơn
là quan trọng nhưng thống nhất lòng người, xây dựng văn hóa mới là
thượng sách.” Nói đến đây, hắn lộ ra nụ cười khổ chưa từng thấy, “Khó
trách thế nhân khi nói tới Hung Nô đều dùng từ man di để thay thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.