ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1402

“Thiền Vu!” Hách Liên Ngự Thuấn không đợi Dạ Nhai Tích trả lời, liền

tiến lên khuyên, “Nhi thần cho rằng mùa đông không phải lúc thích hợp để
đem binh mã xuất chinh, Vu Điền đường xá xa xôi, nếu khinh suất động
binh để Đại Hán có cơ tập kích thì sẽ rất nguy hiểm. Lại sắp hết năm, người
nào không muốn về nhà đoàn tụ chứ? Lúc này tái chiến sẽ khiến lòng quân
dao động, thật sự là thất sách!”

“Nói xằng!” Thiền Vu Quân Thần đập mạnh tay xuống bàn, “Ta chinh

chiến bao năm, luôn bất khả chiến bại, khi nào đến phiên ngươi ở đây dạy
ta dùng binh thế nào?”

Mi tâm Hách Liên Ngự Thuấn nhíu lại, quỳ một gối xuống, “Nhi thần

không dám!”

“Có cho ngươi cũng không dám!” Thiền Vu Quân Thần không vui nói,

“Hung Nô này vẫn do ta định đoạt!”

Y Trĩ Tà thấy tình hình càng lúc càng xấu, vội vàng lên tiếng, “Thiền

Vu, Ngự Thuấn cũng chỉ là vì lợi ích của Hung Nô chứ không có ý gì
khác.”

“Nếu quả thực một lòng vì Hung Nô, cần gì phải dùng mọi cách ngăn

trở việc khuếch trương lãnh địa?”

“Thiền Vu, nhi thần không phải có lòng ngăn trở.” Hách Liên Ngự

Thuấn mở miệng, thanh âm trầm thấp đầy uy lực, “Hung Nô quanh năm
chinh chiến, đã sớm bỏ quên việc chăm lo đời sống của dân chúng, nông
nghiệp vốn không phồn thịnh, thói quen du mục cũng dần mai một, về lâu
dài cứ tiến hành chinh chiến sẽ khiến lòng dân mệt mỏi, cơm không đủ no.”

“Hung Nô ta luôn luôn cường thịnh, hàng năm cống phẩm nhiều không

đếm xuể, hơn nữa lãnh thổ không ngừng mở rộng, lo gì lòng dân mệt mỏi,
cơm không đủ no? Ngươi là thái tử mà lại nói những lời gây hoang mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.