ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1469

Sở Lăng Thường ngẩng lên, thâm tình nhìn hắn, “Ta biết!”

Nàng tin tưởng hắn như vậy, đến chết cũng không thay đổi.

“Còn nàng nữa, vĩnh viễn cũng không cho phép rời khỏi ta!” Hắn cúi

đầu, ánh mắt càng lộ rõ sự nghiêm túc.

“Được!” Sở Lăng Thường nở nụ cười êm dịu như đoá hoa mỹ lệ rồi hai

người họ lại thâm tình ôm chặt lấy nhau.

***

Lúc chân trời bắt đầu nhô lên rặng mây đỏ, Nam Hoa công chúa cũng

theo Dạ Nhai Tích tới một ngọn núi rợp bóng cây xanh mát, dõi mắt ra xa
là dòng sông xanh biếc, xa hơn một chút là núi non trùng điệp. Dọc theo
sườn núi là con sông nhỏ uốn lượn xuôi dòng khiến phong cảnh nơi này
hoàn toàn khác biệt với Bắc quốc. Càng đi về phía Nam, khí trời càng ấm
áp, áo choàng trên vai Nam Hoa cũng đã được bỏ xuống bởi không khí nơi
này ấm áp tựa như đang giữa mùa xuân.

Ngựa dừng lại bên bờ sông, Dạ Nhai Tích xuống ngựa trước rồi đỡ Nam

Hoa công chúa xuống, đáy mắt hiện rõ niềm hạnh phúc.

Từ khi ra khỏi cung, Nam Hoa mới được thấy nhiều cảnh đẹp nhân gian

như vậy. Vui mừng dõi mắt nhìn núi xanh nước biếc phía xa, rặng mây đỏ
trên bầu trời càng lúc càng sáng tỏ khiến giang sơn thêm mỹ lệ, cô không
nhịn được quay đầu lại nhìn Dạ Nhai Tích, “Nơi này là đâu vậy? Đẹp quá!

Tâm tình của Dạ Nhai Tích cũng trở nên cao hứng theo Nam Hoa, tiến

lên hướng về một phía khác của bờ sông giơ tay chỉ, “Theo con sông này
ngược lên chính là Hạnh Hoa thôn, nơi này bởi ở trong núi nên rất ít người
lui tới. Nàng không phải muốn lưu lạc giang hồ sao? Vậy trước tiên đến
Hạnh Hoa thôn xem một chút, phong cảnh nơi đó còn đẹp hơn đây nhiều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.