ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1601

sâu vào lòng người. Từng cơn gió lúc sáng sớm thổi qua mang theo hơi
lạnh cùng một chút mùi máu tanh thoang thoảng.

Đó là mùi của con mồi lúc đang hấp hối.

Ngoài Hổ Mạc, Thanh Tụ cùng Tề nhi đều theo lên núi săn thú để góp

phần náo nhiệt nhưng bởi trời bất ngờ đổ mưa khiến sự hăng hái của mọi
người đều bị chững lại.

“Sao lại mưa chứ? Vừa mới đây mà đã có thể mưa ngay được. Xem ra

trước khi ra cửa phải nhờ tiểu thư đoán trước mới được.” Thanh Tụ khẽ cằn
nhằn.

Vẫn đi ở phía trước, trong lòng Hách Liên Ngự Thuấn lại dâng lên một

nỗi phiền não không tên, trái tim cũng thắt lại bởi một nỗi đau đớn vô cớ.

Lúc mọi người về đến tịnh xá, Tề nhi là người đầu tiên chạy vào phòng.

Hách Liên Ngự Thuấn cùng Hổ Mạc vừa tháo con mồi xuống thì đã nghe
Tề nhi khóc chạy ra, nắm vạt áo Hách Liên Ngự Thuấn, “Không thấy mẫu
thân đâu cả!”

Hách Liên Ngự Thuấn cực kỳ sửng sốt, bước nhanh vào trong phòng.

Căn phòng vốn tề chỉnh đã bị xới tung lên. Trái tim hắn chợt dâng lên một
nỗi kinh hoàng. Ngay lúc đó, hắn cũng lập tức nhìn thấy một tờ giấy bị
thanh đao nhỏ ghim lên vách tường. Giật lấy tờ giấy, khi đôi mắt sắc bén
như chim ưng của Hách Liên Ngự Thuấn nhìn hết hàng chữ trên đó thì
cũng là lúc vẻ lạnh lẽo trên gương mặt càng trở nên sâu đậm.

Hổ Mạc cùng Thanh Tụ cũng vội vã tiến lên xem xong thì ngây ngẩn cả

người. Trên tờ giấy ghi, “Muốn gặp người, tới cốc khẩu cách tịnh xá mười
dặm!”

“Tiểu thư bị người bắt đi rồi?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thanh Tụ đã

trở nên trắng bệch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.