ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 1624

“Sao vậy? Cô cũng nhìn thấy có phải không?” Hách Liên Túc Thiên

chăm chú nhìn Sở Kha, nơi trái tim chợt dâng lên một cảm giác ấm áp.

Sở Kha hít sâu một hơi, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó lấy từ trong túi xách

ra một miếng ngọc bội, “Đây là khối ngọc bội mà anh nói sao?”

Hách Liên Túc Thiên vừa nhìn, hai mắt liền sáng lên. “Không sai, chính

là nó!” Hắn cầm lấy ngọc bội cẩn thận quan sát tỉ mỉ, quả đúng như ghi
chép lại trong tộc phổ, xem ra đây chính là mệnh phù mà tổ tiên vẫn luôn
muốn tìm lại.

“Tại sao nó lại ở chỗ cô?”

Sở Kha nở nụ cười có chút lúng túng, “Tôi biết làm vậy là không đúng,

nhưng lần đầu tiên nhìn thấy nó, tôi đã thích nó rồi cho nên mới nhân lúc
không ai hay biết mà giấu đi. Túc Thiên, anh tuyệt đối đừng nói cho giáo
sư nhé. Tôi…cùng lắm thì tôi sẽ đem nó nộp lại!” Nói xong, Sở Kha mới
giật mình kinh ngạc, không biết tại sao cô lại tự nhiên gọi tên của hắn như
vậy. Thật không phải phép chút nào!

Hách Liên Túc Thiên cũng không hề để bụng mà ngược lại còn bị dáng

vẻ của Sở Kha chọc cười, “Nếu thích cứ giữ lấy đi, dù sao cũng coi như
chiến lợi phẩm của cô. Hơn nữa, cho dù có giải thích cũng không được hay
cho lắm!”

“Thật không?” Sở Kha mừng rỡ hỏi lại.

Hách Liên Túc Thiên khẽ gật đầu, chính hắn cũng không ngờ món đồ

mình muốn tìm bao lâu nay lại có thể dễ dàng tặng cho người khác như
vậy. Hơn nữa, còn giống như là…cam tâm tình nguyện.

Xem ra Sở Kha cực kỳ yêu thích miếng ngọc bội này. Cô lật qua lật lại

nó nhìn kỹ một hồi rồi mới cất tiếng, “Chữ viết trên ngọc bội này thật kỳ lạ.
Căn cứ vào kết cấu cùng hàng lối của chữ thì phải có tất cả tám chữ mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.