ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 177

“Bản vương sẽ theo nàng đến cùng.” Hắn ung dung đứng dưới tàng cây,

nụ cười đầy thỏa mãn nở rộ trên môi, “Cái gọi là khuynh thế giai nhân,
chính là dung mạo như hoa, thanh âm trong trẻo như chim hót, thần khí như
vầng trăng, cốt cách như ngọc, da trắng như tuyết, dáng vẻ dịu dàng như
nước, trong lòng tràn ngập thi từ ca phú. Nếu giai nhân đã ở ngay trước
mắt, bản vương sao có thể bỏ qua.”

Trong lòng Sở Lăng Thường cực kỳ căng thẳng, không mấy để ý tới lời

nói của hắn liền vội vàng thoát đi. Nghĩ lại cũng thực nực cười, mới gặp
hắn có vài ngày mà nàng đã chạy trối chết không dưới ba lượt…

Cánh hoa đào rơi rụng lả tả dần che đi thân ảnh của nàng khiến bóng

dáng xinh đẹp kia nhanh chóng biến mất, mà nụ cười trên môi hắn cũng
hoàn toàn tan biến, chỉ còn lại nét âm trầm trong mắt…

***

Điện Tiêu Phòng…

Từ thời Huệ Đế, điện Tiêu Phòng đã là nơi ở của chính cung hoàng hậu.

So với điện Tuyên Thất dành cho hoàng đế thì điện Tiêu Phòng càng thể
hiện rõ khí chất âm nhu thuộc về nữ nhân. Rường cột được chạm trổ cầu kỳ
là điều không cần phải bàn, bất quá chỉ là số lượng bản điêu khắc hình
phượng và mẫu đơn nhiều hơn mà thôi. Theo mấy cung nữ dẫn đường đi
tiếp, còn chưa bước vào trong điện Sở Lăng Thường đã cảm thấy mùi thơm
tràn ngập hô hấp. Chính điện được xây trên một đài cao, trước điện còn có
bậc thang lớn, hai bên đình viện còn trồng cả cây hồ tiêu, vách tường trong
điện đều được trang trí bởi bột hồ tiêu khiến cả điện Tiêu Phòng lớn như
vậy trở thành màu hồng nhạt, bốn phía đều tỏa ra mùi hương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.