ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 290

Lý Quảng lúc này trợn mắt há hốc miệng nhìn nàng, còn vẻ mặt các đại

thần khác cũng tràn ngập sự xấu hổ. Câu nói cuối cùng của nàng thực sự đã
đánh trung tâm tư của bọn họ nên đương nhiên tất cả đều cảm thấy mất tự
nhiên, lén thì thầm bàn luận.

\"Lý tướng quân, các vị các đại thần, người của Quỷ Cốc phái nhiều

nhất cũng chỉ xem như quân sư, sẽ không yêu cầu triều đình chút công
danh nào. Lăng Thường cũng vậy, chỉ vì bình ổn chiến loạn, không có gì
khác.” Nàng hơi cất cao giọng nói một chút, ánh mắt vẫn cực kỳ an tĩnh.

\"Hoàng Thượng, chúng ta chỉ cần xuất binh nghênh chiến là được rồi.

Tướng quân của Đại Hán uy vũ như vậy mà phía Ngô vương chỉ là một
đám phản quân, việc đơn giản đó cần gì phải làm phiền người của Quỷ Cốc
phái?”

Văn Thái thường vẫn có sự nghi ngờ nên hướng về phía Cảnh Đế nói

thêm mấy lời. Chuyện liên quan đến Sở Lăng Thường, ông ta cũng nghe
được vài điều. Nữ tử này tuy không có tâm tranh giành quyền lực nhưng
thế sự khó liệu, ông ta cũng không khó để nhận ra hoàng thượng đối với
nàng có lòng yêu mến mà các triều đại trước đã có không ít ví dụ về những
vị hồng nhan khuynh đảo giang sơn như Bao Tự, Đắc Kỷ rồi. Mà ngay tiền
triều cũng có Lữ thái hậu, thậm chí ngay cả đương kim hoàng thượng lúc
này thì binh quyền vẫn chủ yếu nằm trong tay Đậu thái hậu.

Ông ta vừa nói xong mấy lời kia thì đám đại thần đang xì xầm bàn luận

cũng lập tức gật đầu tỏ ý tán đồng.

Cảnh Đế bị sự ồn ào trên điện làm cho mệt mỏi, cơn đau đầu lại càng

lúc càng nặng thêm.

Sở Lăng Thường kín đáo nhìn về phía ngai vàng, thấy sắc mặt Cảnh Đế

hiện rõ vẻ tái nhợt, trán thậm chí còn toát mồ hôi thì không khỏi nhíu mày.
Nàng nghĩ một chút rồi nhìn về phía đại thần vừa lên tiếng, cung kính hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.