ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 301

Sở Lăng Thường nhận lệnh, lập tức lấy bộ ngân châm trong túi ra, tiến

tới chỗ Cảnh Đế nằm.

Cây ngân châm ánh lên tia sáng bạc vừa định hạ xuống thì một thanh

âm lo lắng vang lên…

\"Dừng tay, ngươi đang định làm gì?”

Một thái y của thái y viện vừa bưng thuốc vào tẩm cung, không ngờ lại

nhìn thấy một nữ tử trẻ tuổi đang định châm cứu trên người hoàng thượng,
ông ta liền không chút để ý thái hậu còn ở đó đã quát lên.

“Thái Thường, Sở Hoàn dư đang trị bệnh cho hoàng thượng, ngươi ở đó

lớn tiếng ầm ĩ, không coi ai gia ra gì sao?” Thái hậu nương nương vốn đang
rất rối loạn, sắc mặt đương nhiên lộ rõ vẻ tức giận.

Thái y kia thấy vậy vội vàng quỳ xuống, “Thái hậu nương nương, long

thể của hoàng thượng sao có thể để cho một nha đầu chẩn trị được. Vừa
nãy, vi thần cũng đã châm cứu cho hoàng thượng, thân thể hoàng thượng đã
suy yếu như vậy sao có thể chịu được việc châm cứu thêm lần nữa. Nếu
chẩn trị không đúng, chẳng những khiến cho việc trị liệu của vi thần bị mất
tác dụng, mà còn khiến long thể hoàng thượng bị tổn hại. Thái hậu nương
nương, xin bảo Sở Hoàn dư dừng tay, không thể làm như vậy được!”

“To gan, mấy người ở thái y viện các ngươi ngày thường làm cái gì?

Ngay cả việc hoàng thượng mang bệnh ngầm cũng không phát hiện ra? Ai
gia còn chưa hỏi tới, nhưng ngươi lại tới vừa đúng lúc như vậy, ai gia nhất
định phải trị tội ngươi.” Những lời của thầy trò Sở Lăng Thường đã khiến
tâm trí Đậu thái hậu rối loạn, cho nên người của thái y viện xuất hiện càng
khiến cơn giận không thể kìm nén, tất cả lửa giận đều trút lên đầu Thái
Thường.

Thái Thường phát hoảng lên, vội vàng dập đầu, “Thái hậu nương

nương, thần vẫn luôn tận tâm hết sức với long thể của hoàng thượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.