ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 381

“Lăng Thường à, thật ra bản vương là người rất dễ mềm lòng. Nếu sợ

hãi hãy mở miệng cầu xin bản vương đi, chỉ cần ngươi làm cho bản vương
vừa lòng, bản vương cam đoan bọn họ không dám động đến một sợi tóc
của ngươi, nếu không….”

Những lời tiếp theo hắn không có nói tiếp nhưng vẫn có thể khiến người

ta dễ dàng đoán ra ý đồ của hắn…

Cầu xin hắn?

Nàng nhìn hắn, rồi hơi cong môi nở nụ cười. Đây là lần đầu tiên nàng ở

trước mặt hắn mỉm cười, nhưng nụ cười này không hề êm dịu, cũng không
phải nụ cười mê hoặc lòng người mà là nụ cười lạnh lẽo, là nụ cười khiến
người ta chỉ cần liếc mắt nhìn đã cảm nhận được sự lạnh lẽo phát ra từ tận
đáy lòng.

“Ngươi có lòng muốn nhục nhã ta, lại còn mở miệng muốn ta cầu xin

ngươi? Ta sẽ không để ngươi được đắc ý đâu. Đã bị ngươi bắt, thì bản thân
cũng đã không còn đường thoát. Ta sẽ không cầu xin ngươi, dù chết cũng
không!”

Sở Lăng Thường nghĩ hắn nhất định sẽ giận đến tím mặt. Loại người

tâm cao khí ngạo như hắn nói không chừng sẽ lập tức hạ lệnh ban nàng cho
bọn lính, hắn tốt nhất đừng để cho nàng sống, nếu không, nàng nhất định sẽ
không để hắn đắc ý.

Nhưng….

Hách Liên Ngự Thuấn nghe vậy lại không hề tức giận mà còn bật cười,

bàn tay to lại giữ lấy gáy nàng. Từ lực tay của hắn có thể cảm nhận được
hắn đang kìm nén đến thế nào. “Bộ dáng của ngươi như vậy thực khiến bản
vương vừa yêu lại vừa hận. Không cúi đầu phải không? Thật sự có cốt khí,
bản vương sẽ xem xem ngươi có cốt khí được đến chừng nào. Người
đâu….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.