ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 382

Bọn lính lại lần nữa tiến lên chờ lệnh.

“Đem hắn treo lên cho bản vương, treo cho thật cao. Con thỏ đã rơi vào

bẫy, phải từ từ tra tấn mới thú vị!”

“Hách Liên Ngự Thuấn, ngươi là cầm thú!” Đây là lần đầu tiên Sở Lăng

Thường mở miệng mắng người.

Hách Liên Ngự Thuấn cất tiếng cười lớn, dường như mấy lời mắng mỏ

của nàng không có chút tác dụng với hắn.

Hai tên lính tiến lên, đem cổ tay nàng trói chặt lại, rồi dùng sức kéo

mạnh dây đem nàng treo lên cây, hai chân cũng cách mặt đất một khoảng
khá xa. Nàng chỉ mơ hồ cảm thấy hai cổ tay mình như sắp lìa khỏi thân thể.
Gã nam nhân ti bỉ này quả thực muốn nàng chết cóng đêm nay.

Tuy rằng nhiệt độ lúc này có tăng lên, thời tiết cũng ấm lại nhưng khi

đêm xuống vẫn cực kỳ lạnh lẽo. Hơn nữa, mấy ngày trước những trận mưa
lớn trải khắp mọi nơi nên nhiệt độ ban đêm đủ đế khiến người ta toàn thân
phát run.

Làn môi của nàng không ngừng run rẩy, vầng trán mịn màng giờ cũng

ướt nhẹp mồ hôi, sắc mặt tái nhợt cực kỳ đáng sợ, trông nàng lúc này tựa
hồ có thể bay theo làn gió.

Hách Liên Ngự Thuấn khoanh tay dõi theo toàn bộ quá trình, thấy nàng

gắt gao cắn môi nhưng không chịu lên tiếng cầu xin, trong đôi mắt sắc bén
thoáng hiện lên một tia trắc ẩn nhưng rất nhanh bị che đi. Lúc hắn quay đầu
lại, sắc mặt đã trở nên lạnh lùng.

“Vương gia, tiểu tử kia là ban thưởng cho bọn thuộc hạ sao?” Một tên

lính không kìm lòng được hỏi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.