ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 398

giống như ánh sao cô độc trong bầu trời đêm lạnh giá, như vầng trăng in
bóng trên mặt nước, phản chiếu ra sự hấp dẫn trí mạng cùng dụ hoặc với
nam nhân đối diện.

Hách Liên Ngự Thuấn chỉ cảm thấy toàn thân bắt đầu khô nóng. Hắn

muốn nàng! Đáng chết! Hắn thực sự muốn nàng ngay bây giờ!

Tâm tình phức tạp cùng thị giác bị kích thích mãnh liệt khiến hô hấp của

hắn dần trở nên thô cát, yết hầu cũng không ngừng lên xuống. Hắn không
thể không thừa nhận nàng đẹp đến nỗi khiến người ta không cách nào dời
đi ánh mắt, cũng khó trách khi hắn đem nàng ôm vào doanh trướng, tất cả
đám thủ hạ đều dùng ánh mắt kinh ngạc cùng ngưỡng mộ mà nhìn nàng
chằm chằm.

Phiền não lại lần nữa tràn ngập trong đầu óc Hách Liên Ngự Thuấn.

Đúng lúc này, tiếng bước chân rất khẽ bên ngoài trướng khiến chân mày

Hách Liên Ngự Thuấn hơi nhíu lại, bàn tay to vươn ra đem chiếc chăn lông
xốc lên, đem thân thể mềm mại quyến rũ của nàng hoàn toàn che kín lại,
chỉ để lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn đang tái nhợt hệt cành hoa lê sau cơn
mưa.

Bên ngoài trướng, Hổ Mạc thông báo một tiếng rồi bước vào, thấy trên

nền là trường bào cùng tấm vải bố vứt tứ tán thì không khỏi cảm thấy kinh
hãi. Dường như nghĩ ra chuyện gì, sắc mặt hắn đột ngột tràn ngập sự lúng
túng cùng xấu hổ…

“Vương gia, thuộc hạ không biết người, người muốn….” Khả năng ăn

nói lưu loát thường ngày đã hoàn toàn biến mất, Hổ Mạc lúc này đã trở nên
lắp bắp, gãi gãi đầu, “Cái đó…. thuộc hạ ra ngoài trước….”

Hổ Mạc đã vô tình quên mất Sở cô nương vốn là một tuyệt sắc giai

nhân, vương gia đối với Sở cô nương nảy sinh dục vọng cũng là chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.