ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 406

Trong doanh trướng, ngoại trừ hơi thở của nam nhân lạnh lùng kia thì

lúc này còn tràn ngập mùi hương thơm ngát thuộc về riêng Sở Lăng
Thường.

Tuy rằng hắn vẫn không nhúc nhích ngồi yên đó, hệt như đang bình

thản ngắm nhìn một khối mỹ ngọc nhưng khát vọng trong ánh mắt hắn thì
không có cách nào che dấu. Một luồng khí mạnh mẽ không ngừng lan
truyền khắp toàn thân, không ngừng muốn xuyên phá cơ thể lao ra khiến
bàn tay to vẫn đặt trên đùi bắt đầu nhúc nhích, hô hấp cũng càng lúc càng
thô trọng, ánh mắt nhìn về phía nàng cũng tràn ngập ham muốn chiếm hữu.

Sở Lăng Thường không có sức để chú ý đến sự thay đổi đó của hắn,

nàng chỉ biết rằng từ lúc mình đứng dậy, ánh mắt từ phía giường kia càng
lúc càng trở nên nóng rực, hệt như bàn ủi lướt trên gương mặt cùng thân thể
nàng. Nếu không vì muốn tra rõ cái chết của sư phụ, nàng tuyệt đối sẽ
không chịu để hắn lăng nhục như vậy, nói không chừng đã sớm treo cổ tự
sát rồi.

Cho dù nàng có bình tĩnh đến thế nào, tính cách lạnh lùng đến thế nào

cũng không có cách nào thừa nhận chuyện bị một nam nhân khi dễ như vậy.
Cho dù thân thể có đau đớn, bị châm chọc mắng nhiếc thì cũng tốt hơn
nhiều so với việc để thân thể trần trụi cho hắn ngắm nhìn. Cố nén cảm giác
muốn khóc, Sở Lăng Thường hít sâu nhiều lần đến nỗi sống mũi cũng có
cảm giác đau ê ẩm, thôi thì nàng cứ coi như mình đã chết rồi vậy.

Hách Liên Ngự Thuấn thấy nàng định đem tấm vải bố quây lấy ngực, có

chút tức giận nhíu mày, không nói lời nào liền đứng bật dậy, bàn tay to
vươn ra đem tấm vải bố trong tay nàng giật xuống khiến Sở Lăng Thường
kinh hãi kêu lên thất thanh.

Còn không kịp quay lại nhìn rõ tình trạng của mình, Sở Lăng Thường

lại cảm thấy bị một cánh tay nam nhân rắn chắc từ phía sau ôm lấy, kinh
hãi muốn giãy dụa thì lại bị hắn ôm càng chặt hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.