ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 434

“Đừng…” Sở Lăng Thường trơ mắt nhìn hắn ném túi nước sang một

bên, trong mắt lộ rõ sự khát vọng.

“Muốn chết sao?" Hắn lạnh lùng nói...

“Ta…. khát!” Từ “khát” cuối cùng của nàng tựa như một tiếng than nhẹ.

Nàng có thể hiểu được ý hắn. Thời gian dài như vậy không được uống
nước, nếu đột nhiên uống nhiều sẽ khiến người ta hít thở không thông. Chỉ
tiếc là nàng quá khát nên đã quên mất điều đó.

Thấy dáng vẻ của nàng như vậy, trong đôi mắt trong veo còn lộ rõ một

tia khát vọng thì một cảm giác dễ chịu tựa như có dòng suối trong vắt chợt
chảy trong lòng Hách Liên Ngự Thuấn, khiến cho một thứ gì đó trong sâu
thẳm tim hắn tan chảy. Dường như bị dáng vẻ của nàng chọc cười, khóe
môi hắn hơi giật giật, dường như đang cố khống chế nụ cười cùng cảm giác
khác thường trong lòng.

“Từ từ thôi!” Hắn bất ngờ nói một câu, mà thanh âm cũng cực kỳ dịu

dàng.

Sở Lăng Thường sững người, ngước mắt nhìn hắn. Nét mặt hắn như ẩn

hiện trong ánh nến lung linh, đầy cương nghị và mạnh mẽ. Không hiểu tại
sao, nàng rõ ràng là hận hắn, nhưng trong tâm tư lại vô thức run lên khe
khẽ…

Đột nhiên, từ tận đáy lòng nàng lại dâng lên một hồi cảnh giác. Hắn đâu

phải người tốt gì chứ! Theo như lời hắn nói thì hắn cực kỳ muốn nàng chết,
chỉ là không phải hiện giờ mà thôi. Vậy lúc nào mới là thời cơ tốt nhất?
Hay hắn thích chậm rãi tra tấn nàng? Nhìn nàng từ thất vọng đến tuyệt
vọng, đến chết đi sống lại mới cam tâm?

Nét cảnh giác trong mắt nàng khiến Hách Liên Ngự Thuấn hơi nheo mắt

lại. Sau đó hắn cau mày truyền Hổ Mạc bước vào. Không biết hắn dặn dò
cái gì mà một lúc sau lại thấy Hổ Mạc mang vào một thứ gì đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.