ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 441

“Vâng, mạt tướng tuân lệnh.” Hổ Mạc cũng không còn cách nào đành

phải làm theo. Cho tới giờ hắn chưa từng hoài nghi mỗi quyết định của
vương gia nhưng lần này hắn thực không tài nào hiểu được.

***

Bên ngoài trướng, khung cảnh núi rừng cực kỳ yên tĩnh, chỉ có đám lửa

bập bùng thỉnh thoảng vang lên tiếng nổ tí tách của củi khô.

Ra tới bên ngoài, Sở Lăng Thường chọn một gốc cây chậm rãi ngồi

xuống, ánh trăng nhẹ nhàng chiếu lên trường bào rộng thùng thình của
nàng, mái tóc dài đen nhánh rủ xuống hai bên người tản ra thứ ánh sáng
trắng bạc lung linh huyền ảo.

Trên đỉnh đầu thỉnh thoảng có vài con đom đóm bay qua, phát ra thứ

ánh sáng lập lòe tựa những tiểu tinh linh xinh đẹp khiến Sở Lăng Thường
không kìm lòng được ngẩng đầu ngắm nhìn, khuôn mặt nhỏ nhắn hoàn mỹ
trắng trẻo tựa một khối bạch ngọc, tuy rằng vẫn còn tái nhợt nhưng vẫn
không cách nào lấn át được vẻ đẹp mê người.

Phía xa xa trên bầu trời là những chấm sáng rực rỡ của các vì tinh tú tựa

như những viên ngọc quý trong tay tiên nữ. Khung cảnh tĩnh lặng đêm nay
thực sự quá đẹp, quá động lòng người.

Đã bao lâu rồi nàng không có ngắm nhìn bầu trời đêm?

Lần cuối cùng ngắm sao là khi nàng còn ở tại sơn cốc, lúc đó sư huynh

cũng chưa xuống núi. Nàng cùng sư huynh ngồi ở hai bên sư phụ, cùng
đàm luận thế cục thiên hạ. Hơn nữa còn nhìn lên trời xem sự vận động của
các vì sao. Đối với thuật chiêm tinh, nàng cùng sư huynh cũng không biết
được nhiều, nhưng sư phụ thì khác. Tuệ nhãn của sư phụ cực kỳ độc đáo,
có thể nhìn ra những chuyện mà người thường không cách nào biết được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.