ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 451

không kính nể. Người Hung Nô luôn luôn coi trọng nhân tài. Một nữ tử như
cô nương có thể đại phá mười vạn quân Hung Nô, chẳng những đã khiến
chúng tôi mất sạch mặt mũi mà còn khiến chúng tôi tỉnh ngộ. Vì sao lại bại
trước một nữ tử? Cho nên chúng tôi mới càng quý trọng nhân tài như vậy.”

“Nhưng…” Sở Lăng Thường thực sự bị bọn họ làm cho hồ đồ. Bọn họ

quý trọng nhân tài là nàng, vậy còn vương gia của bọn họ? Có thuộc hạ
hiểu chuyện như vậy, tại sao người thống lĩnh ba quân như hắn lại hẹp hòi
đến thế?

Thuẫn Mông cũng cất tiếng cười sang sảng, “Ô Khả nói không sai.

Vương gia chúng tôi có tiếng là người biết quý trọng nhân tài. Đó cũng là
đạo lý mà thường ngày vương gia vẫn dạy chúng tôi. Chính bởi vậy, Hung
Nô của chúng tôi mới ngày một hưng thịnh. Trận chiến này tuy không thể
tránh khỏi, tổn thất nặng nề cũng khiến chúng tôi đau lòng nhưng chúng tôi
đều tin tưởng vương gia sẽ có sự sắp xếp ổn thỏa khác.”

Nụ cười tươi rói của Ô Khả cùng Thuẫn Mông thực sự in đậm trong đầu

óc của Sở Lăng Thường. Sao lại như vậy? Những đạo lý đó đều do Hách
Liên Ngự Thuấn dạy họ hay sao? Vậy vì sao hắn còn có thể làm những
chuyện tàn nhẫn như vậy với nàng? Bất giác, Sở Lăng Thường không khỏi
nhớ tới những lời hắn đã từng nói. Hắn đã từng nhắc đến chuyện Hung Nô
luôn quý trọng nhân tài, hơn nữa còn từng mỉa mai triều đình Đại Hán
không biết dùng người.

Mấy ngày nay nàng đã phải chịu đựng sự tra tấn đến tê tâm liệt phế.

Nàng vốn nghĩ đó là do hắn muốn trả thù cho cái chết của mười vạn đại
quân, mà chính bản thân hắn cũng nói như vậy. Nhưng hiện giờ, nàng thật
sự cảm thấy khó hiểu. Chẳng lẽ hắn làm vậy là bởi vì thất bại trên chiến
trường nên thẹn quá hóa giận sao?

Trong tâm trí nàng chợt lóe lên một suy nghĩ, rồi hình ảnh một nữ tử

chợt hiện lên…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.