ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 468

bước tới gần ngựa của hắn, ngẩng đầu đối mặt với hắn. Thanh âm của nàng
tuy nhẹ nhưng lại đầy kiên định.

“Sở Lăng Thường….”

“Cậu đừng nói gì cả!” Nàng vô lực dặn dò Ô Khả thêm một câu. Hắn

mới mười lăm tuổi, vì nàng chết như vậy thật không đáng.

Hổ Mạc ở một bên cũng vội vàng nói, “Vương gia, Ô Khả vi phạm quân

quy nhưng tội không đến nỗi phải chết. Sao không chờ tới khi về đến thành
đô rồi xử trí cho ổn thỏa.”

Lúc này còn giết người, chẳng phải sẽ khiến tâm trạng của binh lính

thêm loạn, nỗi sợ hãi cùng mệt mỏi tăng thêm hay sao?

Hết thảy đám lính Hung Nô đều nhìn về phía Hách Liên Ngự Thuấn,

thật sự sợ một kiếm này của hắn sẽ chém xuống.

Ngược lại, Sở Lăng Thường lại cực kỳ bình tĩnh. Nếu thật sự chết dưới

kiếm của hắn cũng coi như số kiếp. Như vậy ít ra nàng cũng không cần lo
lắng đề phòng nữa. Loạn bảy nước đã bình ổn xong, sứ mệnh của nàng đã
hoàn thành, sinh tử với nàng lúc này cũng như nhau mà thôi.

Bàn tay Hách Liên Ngự Thuấn siết chặt lấy đốc kiếm, đôi môi mỏng

mím chặt lại, một màn trước mắt này khiến hắn thực khó chịu, khớp hàm
cũng nghiến chặt lại rồi ánh mắt sắc bén chợt lóe lên, trường kiếm lạnh
băng trong tay giáng xuống một tia chớp bạc...

“Vương gia…” Hổ Mạc cùng Thuẫn Mông sợ hãi kêu lớn.

Trường kiếm từ trên lưng tuấn mã bổ xuống mạnh mẽ hệt một con chim

ưng dũng mãnh bổ nhào xuống con mồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.