ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 513

“Tân Trát, còn để hắn ở đây làm gì? Còn không nhốt vào Cấm lâu?”

Hắn quay sang phía quản gia quát khẽ.

Quản gia vội bước tới phía Sở Lăng Thường, mở miệng nói một câu

tiếng Hán lơ lớ, “Tiểu tử, đi thôi!”

Sở Lăng Thường lạnh lùng cười, không nói một lời liền xoay người theo

quản gia rời đi.

Nam Hoa công chúa có thể nghe hiểu được chút tiếng Hung Nô nên cực

kỳ sợ hãi nhìn Hách Liên Ngự Thuấn, nhỏ giọng cầu xin, “Vương gia, Lăng
Thường nhìn không ổn chút nào, xin vương gia đừng làm khó cô ấy, hãy
tha cho cô ấy đi.”

“Ha ha…” Hách Liên Ngự Thuấn bất ngờ cất tiếng cười sang sảng, đem

Nam Hoa ghì vào trong ngực, chóp mũi hắn cũng kề ngay bên tai cô, nụ
cười trên môi liền mang theo tia âm lãnh.

“Tha cho cô ta? Không, bản vương thích nhất là chuyện náo nhiệt. Lúc

trước không phải ngươi cũng đã được xem không ít chuyện náo nhiệt hay
sao? Từ nay về sau, sự náo nhiệt này sẽ càng có ý nghĩa hơn.” Nói xong,
hắn vỗ nhẹ lưng Nam Hoa rồi xoay người rời đi.

Nam Hoa công chúa đứng bất động tại chỗ, hồi lâu cũng không nhúc

nhích. Cô cũng không khó nhận ra ánh mắt như muốn giết người của Ổ
Giai. Cô cũng biết một màn vừa rồi dưới ánh mắt người ngoài nhìn vào
mang theo sự thân thiết cỡ nào, vương gia đối với mình ôn nhu cỡ nào.
Nhưng chỉ mình cô mới biết, những lời của vương gia vừa nói bên tai mình
mang theo sự lạnh lẽo nhường nào, còn nổi lên tư vị của sự trả thù, mang
theo điềm báo về cơn bão táp sắp ập tới.

Hách Liên Ngự Thuấn đã bước ra khỏi hoa viên, lại nhìn thấy bóng

dáng Sở Lăng Thường khuất dần sau ngọn giả sơn thì ánh mắt hơi trầm
xuống, thấp giọng gọi Hổ Mạc ở phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.