ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 553

Sở Lăng Thường chẳng cần liếc mắt cũng biết lý do khiến cô ta đến nơi

này. Cũng phải thôi, điều này đã sớm bị nàng đoán ra rồi. Chẳng qua nàng
vốn không chút để ý tới cô ta cho nên cũng không thấy ngạc nhiên khi Ổ
Giai có thể nhẫn nhịn tới tận bây giờ.

Bóng dáng nhỏ bé tối qua chính là cô ta, tuy rằng không nhìn thấy quá

rõ ràng nhưng dựa vào sự miêu tả của Hổ Mạc về cô ta thì Sở Lăng Thường
đã biết Ổ Giai tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý định.

Sở Lăng Thường cũng không hề hành lễ với Ổ Giai, chỉ thản nhiên liếc

cô ta một cái rồi tiếp tục dùng bữa. Đã là tù binh thì còn cần gì phải giữ lễ
với kẻ khác cơ chứ?

Ổ Giai vốn đang khinh khỉnh nhìn Sở Lăng Thường, lại thấy nàng

không có ý định hành lễ thì hơi chau mày lại, khoanh tay trước ngực bước
lên, nhìn những món ăn mỹ vị được chuẩn bị tinh tế trên bàn thì lắc đầu,
“Chậc chậc, Tân Trát, bọn nô tài các ngươi đang làm cái gì vậy? Để cho
khách quý trong phủ chúng ta ăn những thứ thế này sao?”

Mấy lời này được Ổ Giai nói bằng tiếng Hán cực kỳ chuẩn xác, so với

Tân Trát thì lưu loát hơn vài lần nhưng âm điệu của cô ta vô cùng ngạo
mạn xoáy vào tai khiến người nghe cực kỳ khó chịu.

Tân Trát sững người rồi vội vàng khom lưng, “Quận chúa, đây đều là do

vương gia căn dặn nhà bếp chuẩn bị. Chúng nô tài đâu dám làm trái ý chủ
nhân chứ!”

“Vương gia căn dặn?” Ổ Giai lạnh lùng cười lại đem tầm mắt đặt trên

người Sở Lăng Thường. Cô ta còn vươn tay lấy một miếng đồ điểm tâm
đưa lên miệng cắn một chút…

“Phì, đây là điểm tâm kiểu gì vậy? Khó ăn muốn chết!” Nói xong cô ta

vung tay lên đem tất cả đồ ăn trên bàn hất xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.