ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 554

Ánh mắt Sở Lăng Thường vẫn cực kỳ nhu hoà hệt như lúc trước. Nàng

cũng vẫn ngồi yên đó không nhúc nhích, thậm chí cũng không buồn nhìn
đến vẻ mặt đắc ý của Ổ Giai. Nhưng Tân Trát thì không được như vậy.
Chân tay ông ta lúc này cũng trở nên luống cuống, rồi ngập ngừng bước lên
phía trước cất tiếng, “Quận chúa, trăm ngàn lần không nên làm như vậy.
Quận chúa làm vậy thì Sở công tử ăn cái gì bây giờ?”

“Thứ đó mà người có thể ăn sao? Tân Trát, ngươi cũng không phải

không biết quan hệ giữa vị Sở công tử này và vương gia. Vương gia có
từng công khai nói rõ rằng đám nô tài các ngươi phải đối xử tử tế với hắn
sao? Ngay cả ý tứ của chủ nhân nghe còn không hiểu, thật uổng phí cho
nhiều năm làm quản gia.” Ổ Giai càng nói càng lớn tiếng, còn vung tay lên
thị uy.

Động tác dùng bữa của Sở Lăng Thường rốt cục cũng ngừng lại, ngẩng

đầu nhìn thoáng qua phía Ổ Giai đúng như mong muốn của cô ta.

“Dáng vẻ của ngươi quả thực không tồi!” Ổ Giai thấy nàng ngẩng đầu

thì vừa cong môi cười vừa cẩn thận đánh giá nàng, “Ngươi cũng đừng trách
ta hất đổ hết mấy thứ đó. Thật sự ta không thể để cho đám nô tài đó bắt nạt
ngươi, cho ngươi ăn thứ khó ăn như vậy.”

Sở Lăng Thường không khỏi than thầm, lấy khăn nhẹ nhàng lau miệng

rồi mới thản nhiên lên tiếng, “Quận chúa, tại hạ chẳng qua chỉ là một tù
binh mà thôi, một tù binh thì có thể đòi hỏi gì nữa chứ?”

“Tù binh? Ngươi nói ngươi là tù binh sao?” Ổ Giai nghe xong liền bày

ra bộ dạng cực kỳ khoa trương, có chút không phù hợp với tuổi tác của cô
ta. Liền đó, cô ta còn quay đầu nhìn về phía một nha hoàn đứng sau lưng
Tân Trát…

“Ngươi, lại đây!”

Tiểu nha hoàn nơm nớp lo sợ bước lên, lí nhí hô khẽ, “Quận chúa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.