ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 656

Sở Lăng Thường vừa muốn trả lời thì từ dưới sân, một thanh âm của

nam nhân đã vang lên thay cho câu trả lời của nàng, “Tiếng đàn của công tử
thực hay, tiếng ca lại càng kỳ diệu hơn. Lời ca này xuất xứ từ bài “Thạc
nhân” nói về dung nhan mỹ lệ của người con gái nước Tề là Trang Khương
lúc được gả cho Vệ Trang Công.”

Lúc này, bọn thị vệ dưới lầu mới phát hiện có người tiến vào sân thì

bừng tỉnh lại, sợ hãi đến biến sắc, vội vàng đứng lên cung kính vấn an.

“Ty chức tham kiến Tả Cốc Lễ vương, tham kiến…vương gia!”

Thấy Hách Liên Ngự Thuấn cũng bước tới, bọn thị vệ sợ tới mức quỳ

rạp xuống đất, hoảng hốt nói, “Vương gia, ty chức không dám lười biếng,
chỉ là…chỉ là…”

“Chỉ là tiếng đàn này quá hay, tiếng ca quá mê hoặc nên mới hấp dẫn

các ngươi mà thôi. Yên tâm đi, Tả hiền vương sẽ không trách tội các
ngươi.” Y Trĩ Tà cười nhẹ, quay đầu nhìn về phía Hách Liên Ngự Thuấn.

Hay thật, quả nhiên nơi này đang giấu người.

Hách Liên Ngự Thuấn hơi nhíu mày khi thấy Y Trĩ Tà ở trong phủ của

hắn mà lại tỏ ra vượt khách thành chủ. Hắn vừa muốn mở miệng thì một
thanh âm trong trẻo từ trong Cấm lâu truyền tới…

“Thì ra là Tả Cốc Lễ vương của Hung Nô. Thất kính! Thất kính!” Sở

Lăng Thường bước ra khỏi Cấm lâu, nhẹ nhàng nói, “Không ngờ Tả Cốc
Lễ vương cũng yêu thích Kinh Thi, nếu so với những người cố tỏ ra phong
nhã hay chỉ biết giết người làm niềm vui thì thực đáng tán thưởng nhiều
lắm.”

Hách Liên Ngự Thuấn sầm mặt xuống, ánh mắt cũng lộ rõ vẻ tức giận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.