ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 816

Cảnh Đế cũng không hề che dấu suy nghĩ, “Mẫu hậu, nhi thần chỉ

không muốn những người thân tình phải xa cách nhau mà thôi.”

“Ta hiểu, hoàng thượng là người nhân từ, nhưng muốn đại sự đạt được

thành tựu thì đâu thể chỉ có nhân từ là đủ?” Đậu thái hậu bất đắc dĩ lắc đầu,
xoay người rời đi trước.

“Nhi thần cung tiễn mẫu hậu!” Cảnh Đế tự nhiên biết lo lắng của Đậu

thái hậu, nhưng vì Sở Lăng Thường, ông ta chỉ có thể nén đau từ bỏ thứ
mình yêu thích mà thôi.

Bạc hoàng hậu cũng theo Đậu thái hậu rời đi, trước khi đi còn kín đáo

nhìn thoáng qua Cảnh Đế, đáy mắt nổi lên nỗi đau đớn. Trái tim của hoàng
đế, chưa bao giờ đặt trên người bà ta cả.

***

Loan giá rời khỏi thành Trường An, thẳng đường tới Bắc quốc.

Dạ Nhai Tích cưỡi chiến mã đi đầu, một lòng muốn thúc ngựa thẳng

tiến tới Hung Nô. Cứ mỗi lần nghĩ tới Lăng Thường thì trong lòng vị sư
huynh này lại như có lửa đốt.

Hoa Dương công chúa ngồi trong xe rốt cục không nén được sự bực tức

liền lệnh cho nha hoàn kêu Dạ Nhai Tích ngừng lại.

Dạ Nhai Tích níu cương ngựa, quay đầu lại…

“Công chúa có gì phân phó?”

Hoa Dương công chúa sao có thể chịu được hành trình dài với đường xá

ghập ghềnh như vậy. Cô ta không vui nhìn Dạ Nhai Tích, “Này, ngươi dẫn
đường kiểu gì vậy? Sao lại chọn đường nhỏ mà đi như thế? Muốn ta tức
điên lên sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.