ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 956

nàng giống như sợi dây mềm mại quấn lấy sự cương nghị cùng kiên định
của hắn.

Sở Lăng Thường cũng cười, tận nơi sâu thẳm trong lòng bỗng dâng lên

một nỗi bi thương không hiểu nổi. Nỗi bi thương này rất kỳ lạ, cũng không
cách nào biểu đạt thành lời, dường như luôn ở trong thời điểm nàng cảm
thấy hạnh phúc nhất lại lặng lẽ bao phủ toàn thân nàng, như thể nó đã hình
thành từ lúc thiên địa còn sơ khai vậy. Mỗi khi nàng và hắn chăm chú nhìn
nhau, nỗi bi thương đó lại lập tức dâng trào, dường như nàng càng cảm
thấy yêu hắn thì lại càng bi thương nhiều hơn vậy.

Sở Lăng Thường cũng không biết loại cảm giác này sẽ biểu thị cho kết

cục ra sao?

Nàng chỉ biết là vận mệnh của mình đã được sư phụ sửa lại cho nên có

lẽ trong sổ sinh tử của Diêm vương, vận mệnh của nàng đã sớm trở nên đảo
loạn. Nàng sẽ đi con đường nào, có thể thật sự cùng nam nhân trước mặt
chung sống đến già hay không là chuyện nàng không thể tính được. Từ
trước tới giờ, nàng cũng chưa từng cảm thấy lo lắng thế này.

Nhưng hôm nay, nàng lại bắt đầu sợ hãi, sợ hãi đột nhiên có một ngày

nàng ra đi, như vậy sẽ không được nhìn thấy khuôn mặt hắn, không thấy nụ
cười của hắn, không được nghe thấy thanh âm của hắn vang lên bên tai
mình, cũng không thể cùng hắn yêu thương mà phải cách xa trời nam đất
bắc.

Hít sâu một hơi, nỗi đau đớn trong lòng nàng lại như khuếch trương lên

rồi tản ra khắp toàn thân.

Nét bi ai dâng lên trong đôi mắt nàng hoàn toàn bị Hách Liên Ngự

Thuấn nhìn rõ ràng. Đem nàng nhẹ nhàng ôm vào lòng, hắn thấp giọng nói,
“Từ nay về sau, cho dù không có ta ở bên thì nó sẽ thay ta gắn bó với nàng
như bóng với hình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.