ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 988

Vu Đan vốn có ý muốn Hách Liên Ngự Thuấn phải biểu lộ sự khác

thường ngay giữa đại điện này. Chỉ cần để lộ, Thiền Vu nhất định sẽ nghi
ngờ, đến lúc đó, căn cứ vào vết thương kia sẽ có thể chứng minh tất cả.

Nhưng…

Vu Đan thật sự không ngờ được rằng ngay cả ánh mắt của Hách Liên

Ngự Thuấn cũng không chút biến đổi, thậm chí vẻ mặt lạnh lùng của hắn
cũng không có lấy một tia biến hoá dù là nhỏ nhất. Nếu không phải tin
tưởng Ba Thác là người của mình, Vu Đan nhất định nghi ngờ là Ba Thác
đã nói dối.

Hữu Cốc Lễ vương Y Kha đương nhiên hiểu được ý đồ của Vu Đan nên

nghĩ ngợi một chút liền bước lên, “Chuyện truy bắt thích khách cũng khó
để trách nhị vương tử. Có trách thì trách thích khách kia quá giảo hoạt, hơn
nữa võ công lại cao cường, cho dù bị thương cũng có thể bỏ trốn mất dạng.
Tả hiền vương, theo như ta thấy võ công của thích khách kia ngài cũng khó
lòng tra ra được.”

Nói xong, hắn cũng vươn bàn tay to chuẩn bị theo đà chụp lên đầu vai

còn lại của Hách Liên Ngự Thuấn. Vừa rồi hắn đã nhìn rất rõ ràng, nhị
vương tử đã có ý muốn thử, nhưng Hách Liên Ngự Thuấn lại không có chút
biểu hiện cho nên hắn mới nghi ngờ liệu có phải Ba Thác vì trời tối mà nhớ
lầm phía bả vai đã bị hắn đâm thương hay không? Có lẽ là bả vai bên kia
cũng không chừng.

Bàn tay của Y Kha còn chưa kịp hạ xuống, Y Trĩ Tà ở bên cạnh đã khéo

léo ngăn cản động tác của hắn, vô cùng tự nhiên đem tay hắn hất trở lại…

“Ý của Hữu Cốc Lễ vương ta nghe không hiểu lắm. Cho dù thích khách

có võ công cao cường tới đâu thì thị vệ trong hoàng thành cao thấp cũng có
mấy trăm người. Vậy mà hắn chẳng những dễ dàng trộm đi binh pháp, còn
đâm bị thương cả Thiền Vu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.