ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 112

Chúng ta đang đê mê trong những cảm xúc như đã quên mất tự bao lâu, bên
cạnh ta bỗng vang lên tiếng kêu “Á” khiến ta bừng tỉnh. Ta đẩy nhẹ Công
chúa ra, nhìn về phía Hoa Nhân đang nằm bên cạnh. Môi Hoa Nhân khẽ hé
mở, không ngừng rên lên khe khẽ, mí mắt nàng động đậy nhưng vẫn đang
trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê. Ta vui mừng quay sang ôm nàng vào
lòng, đưa tay khẽ tát nhẹ vào má nàng, gọi: “Hoa Nhân! Hoa Nhân! ” Hoa
Nhân vùng vẫy kêu lên thảm thiết: “Không! Không! Ta không biết gì hết!
Ta không biết gì hết! ” Ta ôm chặt lấy nàng: “Đừng sợ! Có ta ở đây! ”
Trong lòng ta vô cùng phẫn nộ. Hắc Quả Phụ nhất định đã dùng thủ đoạn
ác độc với nàng, nếu không, với sự kiên cường của một chiến binh, tuyệt
đối nàng sẽ không hoảng sợ đến vậy. Hoa Nhân mở choàng mắt, nhìn ta
như không dám tin vào mắt mình. Ta dịu dàng bảo: “Tất cả đã qua rồi, ta đã
cứu nàng khỏi tay Hắc Quả Phụ. ” Hoa Nhân vừa mừng vừa tủi, vùi đầu
vào lòng ta, hai tay vòng qua lưng ta siết chặt, dường như nàng sợ nếu chỉ
buông lỏng tay ra một chút là ta sẽ vụt biến mất. Ta nói với Hoa Nhân: “Để
ta dẫn nàng đến gặp một người. ” Hoa Nhân vẫn không ngẩng đầu, hỏi: “Ai
cơ?” Ta quay đầu nhìn về phía Công chúa đang ngồi, chợt ngẩn người ra.
Trong xe ngoài ta và Hoa Nhân ra không còn ai cả. Lúc nãy ta đã dồn hết
chú ý vào Hoa Nhân, tình cảm lại bộc lộ ra ngoài như vậy nên Công chúa
rời khỏi xe lúc nào ta cũng không hay. Ta gỡ vòng tay của Hoa Nhân, đẩy
cửa bước xuống xe, bên ngoài màn đêm tối đen như mực. Ta cất tiếng gọi:
“Công chúa! Công chúa! ” nhưng không có tiếng đáp lại. Trong lòng ta vô
cùng lo lắng, đêm tối thế này, một cô gái lá ngọc cành vàng như thế làm sao
có thể đi đâu được xa, lẽ nào sự đố kỵ lại đáng sợ như vậy? Bốn phía chợt
vọng lại tiếng bước chân lạo xạo, một đám đông vây quanh xe đang tiến lại
gần. Đuốc cháy bùng lên, ánh lửa sáng rực chiếu rõ một khoảng rộng lớn.
Một người trong bọn chợt reo lên: “Thì ra là Lan Đặc công tử! Ta là Bạch
Đan, người của Ma Nữ quốc. ” Ta nhẹ lòng, nhìn kỹ mặt người vừa nói,
mang máng nhớ lại trong trại của Ma Nữ đã từng thấy hắn vào báo cáo tình
hình, nhưng giờ cả người hắn mặc đồ đen trông không giống chút nào với
lúc mặc áo giáp khi đó, thoạt trông ta còn cho là truy binh của Ca Chiến tìm
đến. Bạch Đan nói: “Các người ở đây vô cùng nguy hiểm. Đại quân của Đế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.