ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 1234

Ta mở mắt ra, thần quang trầm tĩnh nghênh đón ánh mắt kinh nghi bất

định của Đồ Giảo Giảo. Ta mỉm cười nói với nàng: "Đây không phải là yêu
pháp, mà là diện mạo thật sự của ta. Nếu nàng không tin thì có thể đưa tay
qua sờ thử."

Đồ Giảo Giảo nhảy bật dậy, chạy nhanh về phía đại môn.
Ta nếu như để nàng tẩu thoát như vậy, sau này thật không còn mặt mũi

nào trở về gặp đám huynh đệ và người yêu ở Đế quốc và Tịnh Thổ nữa.

Ta bước một bước dài về phía trước, ôm ngang eo nàng.
Không biết từ đâu mà nàng rút ra một thanh chủy thủ lóng lánh kim

quang, đâm tới trước mặt ta.

Ta nghiêng mặt tránh qua, một tay đánh rơi chủy thủ nàng, thừa thế ôm

lấy nàng đang nhảy tới, cùng nhau ngã xuống chiếc giường lớn, vừa vặn đè
lên người nàng, tứ chi cùng lúc quấn chặt lấy tứ chi của nàng. Nàng mở
miệng muốn kêu nhưng bị miệng ta phong kín phía trên.

Vùng vẫy một hồi, nàng kiệt lực yên tĩnh trở lại. Ta rời cặp môi thơm

của nàng, tách ra một chút, để cho hai bên có thể nhìn rõ nhau.

Đồ Giảo Giảo thở gấp: "Ngươi là Đại Kiếm Sư Lan Đặc. Ngươi không

trốn thoát được đâu, trừ phi ngay lập tức giết chết ta."

Ta nhu hòa hỏi lại: "Giết nàng thì ta không phải lại càng trốn không

thoát sao?"

Nàng hừ lạnh một tiếng không phục, bộ dạng tức giận như thể ngươi

biết thế là tốt. Bất quá, rõ ràng là đã không còn sợ ta nữa, cũng không còn
thần thái chán ghét xem thường.

Ta nhìn đến vừa hận vừa yêu, mỉm cười: "Bây giờ nàng đã hiểu rõ tại

sao tứ đại mĩ nhân của bọn nàng có tới ba người đầu hàng ta rồi chứ! Bởi vì
ta không phải là Âm Phong."

Đồ Giảo Giảo lạnh lùng: "Các nàng ấy đều là phản đồ của Vu quốc."
Ta hỏi ngược lại: "Đã phản bội ai?"
Đồ Giảo Giảo đáp: "Phản bội lại Vu đế!"
Ta nhu hòa hỏi: "Vu đế là thứ gì?"
Đồ Giảo Giảo vừa mới định hồi đáp, mở miệng ra nhưng lại không thốt

ra tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.