ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 265

đồng, cả đoạn sông dài, ở đây, cả tưởng nhớ đồng xanh sông hồ cũng là
một gánh nặng và một niềm đau khổ. Đêm nay khí trời lạnh giá, gió đông
bắc thổi về phần phật, băng hàn thầu cốt, Đại Hắc cuộn người nằm co ro,
chiếu mũi linh mẫn của nó rúc vào trong đuôi, ta cũng nhất thời rùng mình
trong thời tiết giá lạnh, chỉ có Phi Tuyết cùng với bọn lạc đà là vẫn không
có chút biểu tình nào, lầm lũi dẫn đường. Nếu không nhờ những vì tinh tú
trên trời, thì có lẽ bọn ta đã lạc đường từ lâu, và cũng chẳng còn khái niệm
về thời gian lẫn không gian. Khi trời gần sáng, bọn ta đã vượt qua những
cồn cát cùng với nhừng tảng đá vàng trắng tại nơi giao tiếp của xa mạc và
bình nguyên, cảnh vật cũng từ từ biến đổi. Đông một khối, tây một khối
nham thạch, mọc lên từ mặt đất, choán cả một vung không gian rộng lớn
của bình nguyên.

Đêm ngày thứ hai, mới đi khoảng bốn năm dặm, bọn ta phat hiện ra

mình đã đến một vùng toàn những đá sỏi đá cuội cấu kết thành, màu sắc
hỗn tạp, hồng, trắng, thậm chí cả mầu tím của bình nguyên, đây có lẽ chính
là di tích của một dòng sông đã khô cạn, nhưng bây giờ vẫn còn nhìn rõ địa
thế nhấp nhô của nó. Thải Nhu cao hứng nói: " Sắp tới Tịnh Thổ rồi, đây có
phải chính là nơi mà Niên Gia tiên sinh đã nói, "Thải thạch bình nguyên"
không, Nhìn kìa! Ngọn núi sắc nhọn kia có lẽ chính là ngọn núi mà Niên
Gia tiên sinh đã kẻ " Bôn Nguyệt sơn" đó. " Thân thể nàng tuy vẫn còn yếu,
nhưng tốc độ hồi phục thì quả thực rất thần kỳ, mỗi ngày đều có thể nhìn
thấy những chuyển biến tốt, đã có thể nói liền mạch mà không bị ngắt
quãng, trong tâm ta thầm cảm ơn thanh Ma Nữ Nhận. Càng đến gần Tịnh
Thổ, ta lại nghĩ về Hoa Nhân cùng công chúa, rời khỏi sa mạc đáng sợ này,
ta và bọn họ như ở hai thế giới hoàn toàn khác biệt không có một sự liên hệ
nào hết. Bốn ngày sau, bọn ta lại vượt qua một hẻm núi nữa, bây giờ thì
Tịnh Thổ đã nằm trong tầm mắt. Đại Hắc lúc này đã cuồng chân cuồng
cẳng lắm, bèn nhẩy xuống đất, cùng Phi Tuyết ngang nhiên phi lên phía
trước. Bấy giờ thể lực của ta cũng đã đén giới hạn cuối cùng của nó, gần
bốn mươi ngày ta phải chiếu cố đến cả Thải Nhu lẫn Đại Hắc, cộng với đội
ngũ hơn mười con lạc đà của Niên Gia, nên ta phải nghỉ ngơi thêm hai
ngày, sau đó mới có thể tiếp tục hành trình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.