ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 36

thân xác và tâm hồn không! " Người đàn bà này gian xảo như một con cáo
già, làm cho ta phút chốc cũng lẫn lộn cả lên. Ta nghĩ đi nghĩ lại, rốt cuộc
cũng chẳng nghĩ được lý do tại sao cô ta không kêu cứu. Cô ta bật cười to
như không còn biết dè chừng cái gì, mặt tươi tỉnh nói: "Lại đây! Cởi dây
thừng này ra, để tôi cho anh biết niềm vui lớn nhất mà đàn ông có thể đoạt
được. " Đột nhiên hiểu ra, ta nhìn cô ta tức giận: "Câm mồm lại! Ta biết rồi,
cô đang kéo dài thời gian! " Mặt Hắc quả phụ sầm lại, nét mặt đang hớn hở
chợt tái đi, không còn chút gì của người đàn bà mạnh mẽ tự tin lúc nãy. Cô
ta cười: "Đúng vậy! Tôi đang kéo dài thời gian, bây giờ anh mới biết thì
cũng đã quá muộn rồi. " Ta đang ngẫm nghĩ lời cô ta nói, bỗng một cơn gió
mạnh từ đằng sau ập tới. Theo bản năng, ta nhanh chóng nằm bẹp xuống
đất, cuộn người lăn đi. Mặc dù vậy, áo sau lưng ta vẫn toạc ra, thịt da trày
xước đau buốt. Bụi dưới đất cuốn mù mịt lên không. Ta lật người lại, vừa
đúng lúc nhìn thấy một con đại bàng lớn, hai cánh dang ra che khuất cả ánh
trăng đang lao sà xuống người ta. Không kịp rút kiếm chống đỡ, ta vội bật
mạnh lùi lại phía sau, cách xa chỗ Hắc quả phụ. Con đại bàng vồ không
trúng, liền bay qua chỗ Hắc quả phụ. Ta gào to, cũng chồm dậy lao theo
nhưng đã chậm vài bước. Con ác điểu thông minh giơ một móng giật đứt
dây thừng trói chân Hắc quả phụ, móng kia giải phóng đôi tay. Hắc quả phụ
cười kiêu ngạo, đứng lên, con đại bàng đó lượn một vòng rồi đậu trên vai
người đàn bà, đôi mắt ác thú nhìn ta chăm chăm. Ta dừng lại, cười gằn:
“Thì ra Vu sư đã đến, cô cố ý dụ ta nói chuyện là để có thời gian cho loài
súc sinh này đến cứu cô. " Hắc quả phụ khinh khỉnh: "Lẽ nào ngươi cho
rằng ngươi thực sự có sức hấp dẫn lắm sao? Hừ! Có xách dép cho ta cũng
không đáng! " Ta thay đổi ý định, quay phắt người lao về hướng rừng cây
rậm rạp. Đã bỏ lỡ một thời cơ vàng bạc, điều duy nhất bây giờ ta có thể làm
là chạy thật xa nơi này, trước khi Ca Chiến và Vu sư đến đây. Đồng thời lúc
này ta cũng hiểu tại sao Kỳ Bắc đi lâu thế vẫn chưa về, chắc chắn là ông đã
gặp phải Vu sư, hoặc đang trốn trong rừng để tránh tai mắt của con ác điểu
này. Hắc quả phụ hét lên: "Đuổi theo hắn! " Lập tức trên không vọng tới
tiếng vỗ cánh rầm rập, ta vừa đề phòng vừa chạy thục mạng về hướng rừng
cây. Con đại bàng không lao xuống tấn công mà chỉ lượn vòng trên không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.