ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 415

Đám trâu rừng chặn trước mặt ta, cúi thấp đầu xuống, những chiếc sừng

nhọn hoắt hướng thẳng về ta.

Trong tim lấy làm kỳ lạ, sao ta vừa mới tới đây uống nước, chúng còn tự

động tránh đường.

Tiếng ngựa hý lên bên cạnh.
Là tiếng Phi tuyết.
Đám trâu rừng lập tức lui về một bên.
Không tưởng chúng lại khiếp sợ Phi tuyết.
Ta hiếu kỳ nhìn Phi tuyết. Chỉ thấy bờm dựng lên, hai mắt phát ra dị

quang như điện, quả đúng là uy vũ như thần mã từ trên trời cao phi xuống.

Ta vỗ một phát vào đầu. Tự trách mình sao ngu ngốc. Có Phi tuyết tại

đây, sao lại phải lao lực đôi chân để bước đi. Liền nhảy lên trên ngựa, thúc
Phi tuyết chạy lên đỉnh đồi.

Bầy trâu như một loài thông linh, tự tách ra hai bên nhường đường.
Chúng quả nhiên vô cùng kính sợ Phi tuyết. Vừa mới đây ta còn chịu

đựng ánh mắt chúng. Giờ chúng đã chầm chậm quay lại khe suối uống
nước.

Sau một lúc, ta đã lên đến đỉnh đồi.
Trong mắt xuất hiện tình cảnh khiến ta vừa kinh vừa mừng.
Toàn bộ chiến trường nằm cách xa khoảng sáu, bảy dặm.
Khu rừng vẫn đang cháy, nhưng cũng đã gần kết thúc. Chỉ có bảy, tám

đám cháy bốc lên gần nơi cốc khẩu. Ánh lửa bập bùng, khói bốc lên ngút
trời.

Dưới ánh bình minh, đá và cây đều biến thành tro.
Nguyên lai tại bìa khu rừng rậm trên ngọn đồi, tràn ngập kỵ đội của Hắc

xoa nhân, sắp xếp thành trận hình. Nhìn một cái đã thấy ngay chúng đang
chuẩn bị cho một đợt công kích toàn diện.

Lòng bàn tay ta ra đầy mồ hôi, một đạo khí lạnh chạy từ sống lưng lên

não.

Địch nhân tiến công tại đó. Một cá nhân như ta liệu có khả năng phát

huy tác dụng gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.