ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 55

với lúc ở đấu trường. Chính giữa lều đặt một chiếc bàn cao, hơn mười cô
gái còn rất trẻ mặc những bộ đồ không thể ngắn hơn được nữa đang đứng
trên bàn, trên người họ chỉ có hai mảnh vải mỏng tang che phần ngực và
phần thân dưới, nửa kín nửa hở, trông khêu gợi vô cùng. Một người đàn bà
to béo đứng dưới đang xướng to: "Ba mươi nghìn vàng, có ai trả giá cao
hơn không?" "Ba mươi hai. " Một người đứng dưới chen vào. Ta lặng
người, quay sang Mã Nguyên: "Anh dắt tôi đến đây là để xem cái trò mua
bán nữ nô này hay sao?" Mã Nguyên nháy mắt đáp: "Tất nhiên là không
phải. Hãy theo tôi! " Vừa nói xong anh ta đã lách vào đám đông. Ta không
biết rốt cuộc thì mã Nguyên định làm gì nhưng vẫn đi theo. Phải rất khó
khăn bọn ta mới len được qua đám đông, thật may là tất cả mọi người đều
tập trung chú ý tới những nữ nô lệ trên kia nên dù bọn ta có va vào họ thì
cũng chẳng ai chú ý gì cả. Mã Nguyên đẩy cánh một cửa nhỏ bên cạnh
chiếc bàn rồi bước vào, ta cũng bước theo anh ta. Chiếc lều vải này lớn tới
mức có thể chứa được hơn nghìn người, không gian được chia thành hai
gian lớn nhỏ, khu vực mua bán chiếm ba phần tư diện tích, toàn bộ phần
còn lại được che kín bằng vải. Ta vừa chui vào đã lập tức khựng người lại.
Sáu mươi cô gái trẻ, hơn một trăm đôi mắt nhìn chằm chặp vào ta. Ta chưa
từng bao giờ bị nhiều nữ nhân nhìn cùng một lúc như vậy nên không khỏi
đứng như trời trồng, mặt đỏ bừng lên. Họ chỉ là những nữ nô đang chờ bị
bán. Mã Nguyên nói với ta: "Nào, lại đây! " rồi kéo tấm vải ở góc cuối
cùng căn lều, lẻn nhanh vào trong. Lần đầu tiên ta cảm thấy do dự, con
người Mã Nguyên càng ngày càng tỏ ra thật không đơn giản. Anh ta chắc
chắn đã biết thân phận của ta nhưng cái cách hành sự thần bí trong một
không gian bí hiểm như thế này rốt cuộc chứa đựng âm mưu gì? Ta cảnh
giác vén tấm bạt lên bước vào, tay kia đã nắm chắc thanh trường kiếm, tự
nhiên trong lòng lại nhớ đến Kì Bắc. Đây là kiếm của ông, không ai có thể
giết được ông từ chính diện, trừ khi bị mắc mưu mà thôi. Khoang lều đó
được bố trí khá đường hoàng, trên mặt đất trải đầy những tấm da thú dầy
mịn, trên mặt chiếc bàn ở giữa bày đầy hoa quả, đồ ăn thơm ngào ngạt và
dao dĩa sáng loáng. Một nữ nhân mặc toàn lụa trắng thướt tha, ngồi trên
một tấm da báo trắng muốt sau bàn, chỉ để lộ đôi mắt, tay và chân. Qủa thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.