ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 639

Cự ly của chúng ta còn hơn một trăm bước. Đó là một khoảng cách

tương đối xa, ta tiêu sái vác loan đao tựa sống đao lên vai, ung dung đi lại
phía y.

Khi khoảng cách giữa chúng ta chỉ còn độ năm mươi bước, Khách

Hoành Sanh hét lên một tiếng điên cuồng, như một con báo lao lên, xông
vồ tới.

Trong sát na, Khách Hoàng Sanh cấp tốc tiến tới trước, trường đao

nghiêng đầu bổ tới, đơn giản trực tiếp, nhưng có khí thế kinh nhân như
thiên binh vạn mã, trùng trùng lao tới chém giết.

Ta cất tiếng cười dài, loan đao từ tầm ngang lông mày đánh ra, đỡ ngang

lấy đao địch, không chút hốt hoảng.

“Keng!”
Âm thanh vang dội khắp toàn trường, tiếng giao kích vũ khí của song

phương lập tức rền vang.

Khách Hoành Sanh nhanh chóng thối lui.
Ta biết y dùng một đao này để thử thực lực của ta, tiếp theo mới giao

tranh thật sự, nếu ta thừa lúc y thối lui nóng lòng truy kích, sẽ rơi vào cạm
bẫy của y.

Loan đao tại hư không hoành ngang một đường cong mỹ lệ, rồi lại quay

về, thu tại trước ngực.

Kiếm thủ ở đẳng cấp như ta, dù bất kỳ vũ khí nào trong tay, cũng có khả

năng phát huy tối đa uy lực đáng sợ. Hà huống ta đã từng quan sát cẩn thận
Tịnh Thổ nhân sử dụng loan đao thế nào, đã sớm nắm chắc yếu quyết bên
trong, chỉ là Ny Nhã không biết thôi.

Đồng tử Khách Hoành Sanh hơi mở ra rồi lập tức thu vào, hiển thị sự kỳ

lạ đối với nhãn lực cao minh của ta, bước một bước về trước, lại hướng về
phía ta tấn công.

Ta đã nhìn ra bộ pháp xảo dịệu cực kỳ của y, tuy giống như chính diện

tấn công, thật ra lại có thiên hướng lệch về bên phải. Tả thủ không cầm đao
của ta trở thành mục tiêu công kích. Thất đại thần tướng, quả nhiên đều có
tuyệt nghệ. Lúc trước, thương pháp của Đái Thanh Thanh vừa hung dữ vừa
độc địa. Giờ đây, Khách Hoành Sanh cũng không thể khinh thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.