ĐẠI KIẾM SƯ - Trang 930

Nhân, tâm tình của ta hoàn toàn chỉ để ý đến Hoa Nhân, hình như đã quên
mất nàng, Ta cũng không hề cùng nàng nói chuyện, nhưng nàng vẫn luôn
sắp xếp ổn thỏa tất cả mọi chuyện trước khi ta về trướng rồi mới trở về
trong tiểu trướng của nàng. Tối nay nhân vì ta về sớm nên vừa khéo gặp
nàng, nhìn thấy nhãn thần u ám của nàng, nghĩ lại sau khi thành bị phá
nàng đã phải chịu qua rất nhiều sỉ nhục và khổ sở, trong lòng ta không khỏi
trào lên niềm thương xót.

Mỹ Cơ cần được thương yêu và an ủi, chỉ có như vậy mới có thể chữa

được những vết thương trên cơ thể và linh hồn nàng.

Ta đã có thể có Lăng Tư, tại sao lại không thể có thêm nàng.
Thải Nhu nói không sai, ta vừa mềm lòng lại vừa đa tình.
Hoa Nhân mừng rỡ gọi: “Mỹ Cơ! Sao muội lại ở đây?”
Mỹ Cơ nấc lên một tiếng rồi lao vào lòng Hoa Nhân, khóc lớn: “Tiểu

thư! Tiểu thư không sao rồi, thật tốt quá. Mỹ Cơ rất vui, Đại Kiếm Sư trở
lại rồi, tiểu thư không cần rơi lệ hàng đêm nữa rồi.”

Trong lòng ta tự mắng mình một trận rồi tiến tới ôm cả hai nàng vào

lòng. Ngay lúc ta đang muốn nói lời an ủi, đột nhiên một cảm giác kì quái
từ trong lòng nổi lên dữ dội.

Đó là một loại cảm giác làm người ta rất không thoải mái, trên ngực như

bị vật gì áp xuống, đến hô hấp cũng có chút khó khăn.

Ta rùng mình sợ hãi.
Hàn Sơn Mỹ bên cạnh ta gọi: “Đại Kiếm Sư, ngài sao vậy?”
Hoa Nhân và Mỹ Cơ ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn về ta.
Ta hít sâu một hơi nói: “Có địch nhân!”
Tam nữ đồng thời biến sắc.
Bên ngoài tiếng côn trùng kêu rả rích, một phiến âm thanh tự nhiên rất

hoang dã độc đáo.

Hàn Sơn Mỹ nói: “Thiếp thấy Bạch Đan đã bố trí trạm canh gác dày đặc

khắp nơi, địch nhân sao có thể ngấm ngầm đến được?”

Cảm giác bất an đó của ta càng ngày càng mãnh liệt, ta hét lớn: “Ba

người các nàng ở bên cạnh ta, một bước cũng không được rời xa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.