ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 106

trong ba tầng ngoài ba tầng, bên ngoài vừa hay cũng là trong ba tầng ngoài
ba tầng đá.

Cửa động được giữ lại một phần năm còn lại đều bị đá lấp cao, đá vụn

còn dư thì chất mặt dưới. Người Nick có thể leo ra leo vào, nhưng Dương
Phàm lại chỉ có thể đứng ở chỗ để thức ăn nhìn ra bầu trời nhợt nhạt sắp bị
che kín đàng trước.

Khí trời càng ngày càng lạnh, nhiệt độ giảm xuống rất nhanh. Dương

Phàm không thể đến cửa động đứng nữa, bởi vì trời đã rất lạnh. Cô phát
hiện mỗi ngày người Nick đều chuyển sâu vào bên trong động một chút,
đây là vì càng sâu thì càng ấm.

Bây giờ cô đã thu gom được bốn động khoai tây khô, bỏ khoai tây vào

động một thời gian ngắn sau nó liền teo lại. Lúc đầu nhìn thấy cô cứ tưởng
rằng động khoai tây khô bị người ta đánh cắp đi một phần, nhưng mà nơi
này chỉ có mình cô là loài sinh vật trí khôn cấp cao, cho nên rất nhanh cô
loại bỏ nghi ngờ có trộm, phát hiện ra nguyên nhân thật sự.

Khoai tây khô bây giờ trở nên cứng như đá, cắn không nổi, cô chỉ có thể

miễn cưỡng ngậm nó vào miệng, ngậm mềm rồi lại nhai, sau đó tự an ủi
mình như vậy nước càng ít, càng dễ cất giữ.

Sâu trong sơn động không sáng như bên ngoài, nhưng có thể là cô luôn

ở trong bóng tối một thời gian dài nên vẫn có thể nhìn được một phần lớn.
Mắt người Nick ở đây toàn bộ đều tỏa sáng lòe lòe giống như bóng đèn, cô
vừa hâm mộ vừa ghen tỵ.

Sau đó không lâu, nước Nick lấy cho cô không còn có mùi vị chua nữa,

nó lạt.

Dương Phàm uống lần đầu liền nhớ, sau đó cô phát hiện người Nick đã

không ra ngoài đi săn nữa. Lúc đầu cô không chú ý, bây giờ nghĩ lại, có lẽ
từ hai ba ngày trước đã vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.