ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 222

bản không đi nữa, đứng tại chỗ nhìn bóng cây gậy dưới đất.

—— Bây giờ nên về thôi.

—— Thật ra thì, Nick nhất định sẽ đến tìm cô, không phải sao? Thử dò

xét có làm hay không đều được.

Những ý niệm này dụ hoặc lấy cô, nhưng chân của cô cố chấp không

nhúc nhích.

Cô nhất định phải đợi đến khi hắn tìm đến cô, hoặc là chờ qua thời gian

bình thường bọn họ dùng cơm nước xong. Nếu như đến lúc đó hắn còn
chưa tới, vậy thì có nghĩa là hắn vứt bỏ cô, vì an toàn cô không thể về nữa.

—— Hắn nhất định sẽ. Hắn nhặt được cô vào thời gian này, cho nên hắn

nhất định sẽ tới.

Thời gian giống như dừng lại, cô nhìn chằm chằm bóng cây gậy, cảm

thấy thời gian qua rất lâu rồi nhưng nó cũng không dài ra chút nào. Cô biết
mình quá khẩn trương mới có thể cảm thấy thời gian trôi qua lâu như vậy.

Nhưng cô lại sợ nếu bóng cây gậy dài ra thật rồi, nếu như Nick thật sự

không tới thì phải làm sao?

Cô nhìn bóng cây gậy, cảm thấy nhìn đến hoa cả mắt nó mới có vẻ hơi

dài ra một chút, định thần nhìn lại lại giống như không hề thay đổi.

Thời gian gian nan trôi qua.

Không biết qua bao lâu, hai chân Dương Phàm như biến thành đá, bắp

thịt nơi chân chua đến muốn rút gân.

Cô nhìn thấy đầu xa xuất hiện một bóng dáng quen thuộc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.