ĐẠI LỤC THẤT LẠC - Trang 405

trong thời gian ngắn đã lớn lên chuyển qua kỳ thanh niên, lượng cơm ăn
chính là mấu chốt. Nhìn như vậy, mùa đông sinh con quả thật không phải là
một lựa chọn tốt, nếu có thể sinh vào mùa thu, khắp núi đồi đầy động vật
nhỏ tuyệt đối có thể lấp đầy bụng của nó.

Bảo Bảo ăn xong một củ cô liền đút thêm một củ, bất tri bất giác nó liền

ăn hết lượng bình thường Nick ăn.

Dương Phàm chần chờ, sống ở đại lục người Nick mấy năm, thức ăn

chính là dây thần kinh mẫn cảm nhất, đặc biệt là thức ăn vào mùa đông.
Trong hoàn cảnh khắc nghiệt, tìm được thức ăn không dễ, thường thiếu hụt.
Trong khoảng thời gian vì bảo đảm cho cô có thức ăn đầy đủ, không biết
Nick đã đạt thành hiệp nghị gì với những người Nick khác.

Cô rất rõ, người Nick trời sinh đều có tế bào ‘ công bằng ’. Bọn họ dù

làm gì cũng có quy luật nhất định, không có người Nick nào ‘ lừa gạt ’, ‘
che mắt ’ những người Nick khác.

Cho nên thức ăn hắn lấy thêm, có khả năng sau khi tuyết dừng Nick sẽ

phải săn thú bổ sung vào.

Nói cách khác, cô không thể không cố kỵ chút nào thỏa mãn khẩu vị của

Bảo Bảo. Nếu thỏa mãn nó, ngược lại lại tăng thêm gánh nặng cho Nick,
tạo thành vấn đề lớn hơn thì phải làm thế nào?

Dương Phàm tính toán lại số khoai tây khô trong động của cô một chút,

nếu cộng thêm Bảo Bảo, biến thành ba người, giả thiết khẩu vị của Bảo
Bảo lớn bằng của Nick, vậy thức ăn lập tức càng thiếu thốn hơn.

Cô nhìn Bảo Bảo nghĩ, ngoan, từ ngày mai trở đi ăn canh với mẹ thôi.

Dù không uống, cô cũng có thể nghĩ cách rót cho nó hết.

Sinh con, tắm, tìm Bảo Bảo, ăn cơm, sau khi làm xong những chuyện

này, mắt Dương Phàm đã sắp mở không ra được. Cô chỉ dặn dò Nick một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.